CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 358

đang mỉm cười ngạo nghễ trong đám đông; lon vai của hắn đã bị lột,
kéo rách cả một mảnh dạ trên áo khoác quân phục.

- Đến lúc biết tay nhau rồi các bố nhé! trong đám đông có tiếng nói.

- Hết bắt nạt nhé...

- Hết thời oanh liệt rồi nhé!...

- Quân khốn kiếp!... Quân bạo chúa!

- Phải cho nếm nhục hình một mẻ.

- Anh em ơi, ta hè nhau vào...

-Các đồng chí, các đồng chí, tránh ra tí nào, phải tôn trọng trật tự

cách mạng! - mấy cậu học sinh hét vỡ cả giọng; họ xua mấy viên cảnh
sát lên thềm viện Đuma rồi mất hút, trong cửa lớn. Mấy người len vào
theo họ, trong số đó có Katya, Đasa và Têlêghin. Trong gian phòng đợi
trống trải, trần cao, tối mờ mờ, có mấy người bắn súng máy ngồi xổm
trên sàn ướt, bên cạnh vũ khí của họ. Một anh sinh viên má phình, hình
như quá mệt mỏi và la ó quá nhiều nên đã mụ hẳn đi, hễ thấy có người
vào là xông tới quát:

- Không lôi thôi gì hết, giấy đâu?

Có người cho anh ta xem giấy, nhưng có người chỉ khoát tay một cái

và cứ thế đi thẳng lên cái cầu thang lớn dẫn lên tầng hai. Ở tầng hai,
trong những dãy hành lang rộng, dọc tường có những người lính bụi
bặm, ngái ngủ và lầm lì, kẻ ngồi người nằm, tay không rời khẩu súng.
Có người đang nhai bánh mì, có người ngáy khò khò, đôi chân quấn giẻ
co quắp lại. Cạnh đấy có một tốp người hiếu kỳ chen chúc nhau đứng
đọc những dòng chữ kỳ quặc đề trên những mảnh giấy dán ở các cửa
phòng, nhìn mấy ông chính ủy khản đặc, dây thần kinh căng thẳng đến
cực độ, đang chạy từ phòng này sang phòng khác.

Katya, Đasa và Têlêghin, sau khi đã nhìn chán mắt những của lạ này,

bèn chen vào một gian phòng cao có những khung cửa sổ rộng mênh
mông chăng màn màu huyết dụ đã phai bạc, với những dãy ghế vòng
cung bọc nhung màu huyết dụ quây lại thành hình bán nguyệt lên dần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.