CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 510

từng hò hét ra trò. Chỉ có điều là chú chỉ nên nghe cái gì cần cho chú,
Xêmiôn ạ, còn cái gì vô ích thì chú bỏ qua đi. Như chuyện người cày
có ruộng chẳng hạn. Chuyện ấy thì hoàn toàn đúng. Bây giờ đến
chuyện các ủy ban dân nghèo. Ở đây bọn anh đã xỏ mũi được mấy
thằng ranh con trong các ủy ban ấy rồi. Còn ở bên Xôxnôvka thì ủy ban
dân nghèo muốn gì làm nấy, nay tịch thu mại trưng dụng, bậy bạ hết
sức. Trang viên của bá tước Bôbrinxki sung hết vào xôvkhôz, còn nông
dân thì họ chẳng cắt cho một tấc đất nào. Thử hỏi ủy ban có những ai?
Có hai thằng kiết xác ở địa phương, ngựa chẳng có lấy một con, còn lại
là những thằng ở đâu đâu đến ấy chẳng ma nào nó biết, hình như tù khổ
sai khổ siếc gì ấy... Chú hiểu chưa?

- Chà, nhưng tôi có nghĩ đến những chuyện ấy đâu... Xêmuôn quay

mặt đi.

- Ấy, chú thì không, nhưng anh thì chính những chuyện ấy anh lại

thấy cần nói đến. Năm 1917 ở mặt trận anh cũng hò hét ầm ỹ về giai
cấp tư sản. Thế rồi đoành một phát. - Chúa phù hộ cho cái thằng nào đã
bắn đoành một phát vào chân mình, - thế là được đưa ngay về nhà. Anh
thấy thế này: dù có ăn bao nhiêu, đến hôm sau lại muốn ăn nữa. Phải
nai lưng ra thôi...

Xêmiôn gõ gõ móng tay lên súc gỗ:

- Đất ở dưới chân đang bốc cháy, thế mà lại đi ngủ.

- Có lẽ ở hải quân các chú, - Alekxêy nói, giọng rắn rỏi, - hay ở các

thành thị cách mạng chưa kết thúc thật. Chứ ở ta thì nó đã kết thúc ngay
từ khi chia ruộng đất. Bây giờ sẽ như thế này đây: gieo hạt xong một
cái là chúng tôi bắt tay vào trị bọn ủy ban. Đến ngày lễ thánh Piôtr sẽ
không còn để một ủy ban dân nghèo nào sống sót nữa. Sẽ chôn sống
chúng nó đi chứ. Chúng tôi không sợ một thằng nào, dù là quỷ cũng
vậy, chú nhớ lấy...

- Thôi đừng nói nữa anh Alekxêy Ivanôvits, anh thử nhìn xem: anh

ấy đang run bắn lên kia kìa, - Matriôna nói khẽ. - Anh ấy đang ốm kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.