CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 614

- Này, thằng khốn kiếp, hễ tụt lại sau là tao bắn. Bóng người hấp tấp

nhập vào đám đông. Gã thanh niên cười hả hê.

- Ngốc thật, trốn đi đâu được mà trốn?... Có lẽ hắn muốn đi ngoài

cũng nên. Cơ sự nó thế đấy cô ạ... Cô không muốn nói chuyện, nhưng
làm thinh lại đáng sợ hơn... Cô em đừng sợ, tôi không say đâu. Tôi mà
say thì cứ lầm lì không nói... Những lúc ấy thì liệu hồn... Ta hãy làm
quen với nhau đi, - hắn đưa hai ngón tay lên vành lưỡi trai, -tôi là
Miska Xôlômin, lính hồng quân đào ngũ... Đúng hơn; một tên cướp
bẩm sinh, cần phải hiểu như vậy. Một kẻ hung đồ gian ác. Vừa rồi cô
không nhầm đâu...

- Bây giờ đi đâu thế này? - Katya hỏi.

- Về làng, về ban tham mưu trung đoàn. Người ta sẽ kiểm tra lại, sẽ

hỏi cung, cho một số về chầu trời, một số khác thì thả. Cô là phụ nữ
còn trẻ chẳng sợ gì đâu... Hơn nữa đã có tôi đây.

- Tôi đã thấy rõ rằng chính anh mới đáng sợ hơn cả. - Katya nói,

đoạn liếc nhanh sang nhìn hắn. Nàng không ngờ câu nói của mình lại
làm cho hắn phẫn uất đến thế. Hắn rướn người lên, mũi thở phì phò,
khuôn mặt dài dài nhăn nhúm lại, tái nhợt dưới ánh sao mờ mờ. "Đồ
chó", - hắn thì thào. Hai người bước im lặng. Miska vừa đi vừa quấn
điếu thuốc sâu kèn, châm lửa hút.

- Cô có chối trời tôi cũng biết thừa cô là hạng người gì rồi. Cô ở

trong một trại gia đình sĩ quan.

- Đúng, - Katya nói.

- Dĩ nhiên chồng cô đang ở trong hàng ngũ bạch vệ.

- Đúng... chồng tôi chết trận rồi.

- Tôi không dám chắc là không phải đạn của tôi cho hắn ăn đất.

Hắn nhe răng ra cười. Katya đưa nhanh mắt sang nhìn hắn, vấp ngã.

Miska đỡ lấy khuỷu tay nàng. Nàng gỡ ra, lắc đầu. Hắn nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.