CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 640

anh đào, rồi cho một quả vào mồm, còn một quả kia nàng cầm đầu
cuống vê cho nó quay tít đi.

- Giá tôi là người nông thôn, mọi thứ sẽ rõ ràng ngay, - nàng nói

đoạn nhổ cái hột anh đào ra. Đã bao nhiêu lần tôi nghe đến tổ quốc, đến
nước Nga, đến nhân dân, nhưng đó là cái gì thì bây giờ tôi mới nhìn
thấy lần đầu. - Nàng ăn nốt quả anh đào thứ hai, liếc sang nhìn Alekxêy
Kraxilnikôv, nhìn bộ râu óng ánh dưới nắng, cái áo da phanh ngực, đôi
chân lực lưỡng, những vũ khí dữ dội anh đeo trên người.

- Nhân dân, nhân dân, - anh ta lẩm bẩm, mỗi lúc một thêm bối rối -

dĩ nhiên cũng chẳng phải là cái gì lạ lùng lắm đâu. Nhưng cái gì của
chúng tôi thì đừng hòng chiếm đoạt. - Anh ta nắm lấy cái cọc nhô lên
trên dãy rào, lay thử xem có chắc không. - Chúng tôi sẽ chiến đấu rất ác
liệt, dù có phải đánh nhau với cả thiên hạ... Êkatêrina Đmitrievna ạ, thứ
tôi thì nói cho cô nghe chẳng ra gì đâu, cô phải nghe mấy tay vô chính
phủ của chúng tôi nói cơ, họ nói mới tuyệt... Chỉ có điều...(Đôi lông
mày anh ta nhích nhích, đôi mắt anh nhìn quanh qua Katya một lượt
như muốn cân nhắc điều gì). Khốn nỗi bọn họ chơi bời vong mạng,
rượu chè phóng đãng chết người đi được... Có lẽ chẳng nên để cho họ
trông thấy chị làm gì...

- Chuyện vặt! - Katya nói.

- Chuyện vặt là thế nào?

- Là thế thôi. Tôi chẳng còn bé bỏng gì, không dở trò với tôi được

đâu.

- Chị nói hay đấy nhỉ...

Cằm Katya rung rung; miệng mỉm cười, nàng lại giơ tay với cành

anh đào. Nàng cảm thấy nắng thấm vào khắp người nàng, mơn man
trên da thịt nàng, và đó cũng là chiêm bao giữa cõi thực

- Nhưng tôi có thể làm việc gì ở đây bây giờ? - Nàng nói, - Anh nghĩ

thế nào hở Alekxêy Ivanôvits?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.