CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 109

anh ta cố gắng che dấu.
Katheryn và Tom Rawlins theo sau cùng vừa đi đến nơi. Cả hai cùng nhìn
về phía người da đỏ
- Không. Tất nhiên là không có gì. - Chad quả quyết
Lana quay đầu về phía người da đỏ đang tiến lại gần hơn. Ông ta bẩn thỉu.
Khi nhìn cô đôi mắt ông ta đen sáng long lanh
- Chào ông Bobby Con Chó Sủa - Lana nói tên ông ta, mỉm cười.
Ông ta ngạc nhiên nhìn cô:
- Tôi đâu quen biết cô
- Tôi không nghĩ ông còn nhớ tôi - Cô nói - Cách đây hơn 1 tháng chúng ta
đã gặp nhau. Ông có chuỗi hạt gỗ thông và muốn ông John, John Faulkner,
mua tặng tôi.
- Có thể như vậy - ông ta nói và thẳng người dậy - Tôi đến thăm J.B.
Faulkner
- Ông ấy chết rồi - Chad nói thẳng, không vòng vèo.
Con mắt ông ta mất hết mọi hy vọng. Ông ta rũ người, trông rất tội nghiệp
- Rất tiếc! - Lana thông cảm nói với ông ta
- Tôi biết, tôi biết mà. Bông Hoa Trắng đã đến dắt ông ấy đi trên con đường
xa tắp tới thế giới bên kia. - Ông ta buồn bã nói.
Katheryn trừng mắt nhìn ông ta. Lana chăm chú theo dõi, nhưng Katheryn
đã tách khỏi họ và đi ra xa
- Ông ấy khuyên tôi nên về nhà - ông già nói, ngẩng gương mặt tiều tuỵ
nhìn Chad - Tôi đi từ rất xa tới đây để thăm lại cố nhân
- Ông đi bộ từ Phoenix đến đây à? - Lana ngạc nhiên hỏi
- Tôi vẫy xe đi nhờ - Ông ta tiếp lời, vẻ mặt buồn rầu - Ở đây có chút gì cho
người bạn già của ông ấy ăn không? Và có chỗ đủ ấm nào để ngủ không?
Mặt đất cứng và lạnh quá. Khăn quàng của tôi lại thủng nhiều chỗ
Câu hỏi được hướng về Chad. Và Lana cũng quay lại về phía anh ta. Nét
mặt Chad trở nên thân thiện hơn:
- Tôi nhớ lại rồi, ông Bobby Con Chó Sủa ạ, cha tôi quen biết ông. - Chad
nói - Rawlins sẽ đưa ông tới khu nhà ở của công nhân cho ông ăn ngủ ở đó.
Ông có thể ở lại bao lâu tuỳ ông muốn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.