CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 218

“Vì cháu đang tìm mẹ.”

Ngưng một lúc, giọng nói lạ hỏi tiếp:

“Ổng chạy đi đâu?”

“Vào gió.”

“Hướng nào?”

“Cháu không biết.”

“Ai là mẹ cháu?”

“Mẹ cháu trong chợ.”

“Sao cháu biết mẹ cháu là cái chợ chứ?”

“Cháu đâu nói bà là cái chợ.”

“Vậy cháu nói gì?”

“Bà là người bán hàng trong chợ.”

“Sao cháu tìm bả?”

“Cháu không biết.”

“Cháu tên gì?” Tôi trả lời câu hỏi, nhưng rõ là câu trả lời của tôi

không được nghe, vì câu hỏi được hỏi đến ba lần, mỗi lần lại yếu hơn
trước. Gió thổi câu trả lời của tôi đi, đầu tôi va vào sự cứng cáp của
tĩnh lặng. Thế gian trở tối. Và trăng bất thình lình hiện lên, hạ thấp
xuống đầu tôi, nó có gương mặt sáng chói của vị vua vĩ đại ở cõi giới
tinh linh. Tôi nghe thấy nhiều giọng nói bí hiểm: “Nhìn nó kìa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.