CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 219

“Nó đang tìm mẹ nó.”

“Bả có cặp mắt to khắp cả chợ.”

“Người ta trả tiền để khép mắt bả lại.”

“Mắt bả chẳng bao giờ khép.”

“Chúng thấy mọi thứ.”

“Chúng thấy hết tiền tụi mình.”

“Chúng ăn hết tiền tụi mình.”

“Sức mạnh tụi mình.”

“Giấc mơ tụi mình.”

“Giấc ngủ tụi mình.”

“Con cái tụi mình.”

“Chúng biểu con bả bay lên mặt trăng.”

“Vì vậy nó có cặp mắt to.”

“Nhìn nó kìa.” Các giọng tiếp tục, cuốn lấy nhau như một nghi

thức linh thiêng. Mặt trăng hạ xuống gần tôi hơn. Mặt tôi trở thành
mặt trăng và tôi nhìn, một mắt, vào trong bóng tối của khu chợ. Rồi
ánh trăng bên trong tôi làm đầy các khoảng không gian rộng mở, tôi
cảm thấy mình đang bị bóng tối nhấc lên, đẩy đi bằng bàn tay vô
hình. Các tiếng nói theo sau tôi, những tiếng nói không hình hài.

“Chắc nó không khỏe.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.