CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 221

“Và sự hoang mang đang đến.”

“Và chiến tranh.”

“Và máu sẽ tăng trưởng trong mắt đàn ông.”

“Và cả một thế hệ sẽ phung phí sự trù phú của trái đất.”

“Tụi mình đi thôi.”

“Nhìn nó kìa.”

“Chắc những chuyện sắp xảy đến đang làm nó điên.”

“Chắc nó không khỏe.”

Rồi các tiếng nói trôi mất trong không khí. Ngọn gió sáng thổi vào

tôi. Sự nhẹ nhàng trong tôi bỗng hóa nặng nề. Những bàn tay vô hình
lại là của chính tôi. Bóng tối xâm chiếm lấy khu chợ như thể nó từ
dưới đất dậy lên. Khắp nơi đèn được thắp sáng. Linh hồn người chết
di chuyển qua các mùi dày đặc và màn đêm thăm thẳm.

Rồi đột nhiên các lối mòn hoang mang trở thành sáng tỏ. Chân tôi
vững trên mặt đất. Tôi theo ngọn gió sáng đã làm lối mòn tỏ hơn. Nó
dắt tôi theo đường xoắn ốc xuyên qua sự bí ẩn của khu chợ đến trung
tâm, nơi có cái giếng. Tôi nhìn vào trong đó, thấy chẳng có nước. Chỉ
có trăng. Nó trắng, rất tròn và bất động. Không có cái thùng nào
quanh giếng, đất xung quanh khô và tôi kết luận là chẳng có ai lấy
được nước ở con trăng trong đáy giếng, và tôi bắt đầu leo xuống
giếng vì dường như đó là nơi tốt nhất để nằm nghỉ trong sắc trắng tĩnh
lặng đầy đam mê đó. Nhưng rồi một người đàn bà chụp lấy đít quần
soọc tôi, nhấc tôi lên rồi ném xuống, la lớn: “Tránh ra khỏi đây!”

Tôi theo ánh sáng yếu dần của lối mòn và đến một nơi có những con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.