CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 273

đang rón rén về phía mình. Hắn tóm cổ, kéo tôi vào quán. Bà chủ
Koto mang hai tô cháo tiêu vào.

“Để yên cho thằng nhóc hư đó!” Bà nói với thợ mộc. Quay qua tôi bà
nói: “Ta định cho mày nhiều thịt, nhưng mày chỉ được một nửa vì đã
đuổi khách của ta.”

“Để tôi quất nó cho,” thợ mộc đề nghị.

“Đi mà quất con cái ông,” Bà chủ Koto trả lời.

Gã thợ mộc buông tôi ra. Tôi nhăn mặt trêu hắn. Hắn tiếp tục uống.
Bà chủ Koto đưa chúng tôi tô cháo riêng từng người. Tôi rút về một
góc và ngồi trên sàn, lưng dựa vào tường, húp cháo ở vị trí mà tôi
canh chừng được hắn. Nhưng cái muỗng Bà chủ Koto đưa quá lớn so
với miệng tôi, nên tôi đi lấy cái nhỏ hơn. Khi quay lại, tôi thấy hầu
hết thịt trong tô mình biến mất. Gã thợ mộc đang liếm ngón tay với vẻ
hết sức thích thú như con nít.

“Ai ăn cắp thịt của tôi?” Tôi hỏi.

“Đứa con gái đó,” hắn trả lời với tia mắt ác ôn và tinh quái.

“Đứa con gái nào?”

“Đứa đó.”

Tôi nhìn hắn hồi lâu, cố quyết định nên làm gì. Sau đó tôi đi ra,

than thở về vụ trộm, Bà chủ Koto cho tôi thêm ít thịt. Tôi ăn mà
không rời mắt khỏi gã thợ mộc. Hắn cứ đá mắt với tôi. Khi ăn xong,
tôi đi rửa tô muỗng của mình, lúc quay lại thấy một người ngồi ở bàn
gần cửa. Ông quay đầu lại phía tôi. Ngay lúc đó tôi nhận ra ông.

“Ba!” Tôi kêu lên, chạy đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.