CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 272

cười, mắt nó buồn, cái miệng khít lạ kỳ. Diêm cháy hết. Tôi đi ra
trong bóng tối.

“Đến thắp cái này đi!” Người đàn ông nói.

Tôi nghe thợ mộc nện búa trượt lên gỗ và mấy dụng cụ kim loại. Hắn
mang mùi keo lúc đi về phía chúng tôi. Hắn đá phải cái ghế dài trong
bóng tối và chửi thề.

“Bắt được mày,” hắn nói mà không nhìn thấy tôi, “tao sẽ bẻ cổ!”

Tôi chạy ra ngoài, đứng gần lối mòn dẫn ra đường. Thợ mộc xuất
hiện, thấy tôi, hắn bỏ dép ra, chạy nước rút về phía tôi. Tôi lẩn nhanh
vào rừng. Gã bỏ cuộc, chửi rủa tôi. Tôi nán lại bên ngoài đến khi thấy
người đàn ông với đứa con gái đi. Họ đi ra con đường về hướng khu
nhà chúng tôi.

Thợ mộc đã xong ngày làm việc. Hắn ngồi trên ghế dài, gần nồi đất,
uống rượu cọ. Có đèn lồng trên mỗi bàn.

“May là mày không phải con tao,” hắn nói, sưng sỉa.

Tôi đứng ở cửa, theo dõi hắn.

“Mày vừa mới đuổi người khách duy nhất hôm nay. Bà chủ Koto giận
lắm. Ổng không chịu uống trong bóng tối mới đi, mày là đứa nhỏ hư.”

Tôi theo dõi hắn.

“Cho dù mày ở trong hay ngoài thì cũng đừng giống con thằn lằn mà
nhìn tao kiểu đó.”

Tôi ở ngoài. Có các vì sao trên trời. Trăng tàn đi. Vài vì sao di chuyển
trong lúc tôi ngắm, và tôi bị thu hút quá nên không chú ý gã thợ mộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.