CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 361

BỐN

CHIỀU HÔM ĐÓ, khi mẹ đi bán về, tôi kể bà nghe về ông da

trắng. Một tia sáng thích thú long lanh trong mắt bà, nhưng nó tắt đi
lúc bà nói: “Bọn côn đồ hôm nay lại đến. Thời điểm bầu cử gần rồi.”

Rồi mẹ chuyển qua hỏi tôi.

“Làm sao một ông lại thành hai được? Làm sao ông da đen lại thành
da trắng?”

“Bằng ma thuật.”

“Ma thuật gì?”

Sau đó, tôi kể về cái bóng đèn phát sáng, dây cáp và điện, về cách
người đàn ông da trắng giết con thằn lằn và ông định bắt và mang
chúng tôi đi ra sao.

“Con làm cái gì ở đó hả?” Bà hỏi.

Tôi không nói gì. Trông mẹ gầy rộc và lo lắng. Bà than nhức đầu. Bà
lên giường nằm và tôi để ý thấy bà bị vết thương rỉ máu ngay trên mắt
cá. Máu bà đen bất thường. Vết thương bắt đầu mưng mủ. Tôi nói cho
bà biết, nhưng bà chẳng đá động. Ruồi cố rúc vào đó, tôi đuổi đi. Bà
mở mắt, rồi nói với giọng cộc cằn: “Đi chơi đi!”

Tôi nấn ná ở cửa. Ruồi rúc vô vết thương bà. Tôi quan sát chân bà

co giật. Bà nhấc đầu lên, định la gì đó thì tôi đã vội chạy khỏi phòng.

Ngoài đường người ta đang đánh nhau. Họ đánh quanh chiếc xe cháy.
Mặt trời chuyển màu đỏ. Đám đánh nhau di chuyển liên tục qua các
hướng đối diện, la hét đe dọa. Chiều xám xịt. Chim lượn trên trời. Bụi
và khói giống mạng che mặt giăng trên bầu trời. Gió rong chơi trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.