CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 427

nhìn về hướng chúng tôi. Ba buông người tôi xuống giường lại, đứng
lên và ra khỏi phòng. Họ tiếp tục làm việc.

“Bởi họ có một giấc mơ kỳ diệu nhất.”

“Giấc mơ gì?”

Ba đóng ầm cửa lúc ra khỏi phòng. Lực đập làm rung chuyển cả
người tôi.

“Họ vẫn sống để được vĩnh hằng với vai trò là khuôn mặt trong
những cây lớn. Họ đâm ra chán sự vĩnh hằng. Họ là kẻ mà ánh nắng
không làm tan thành nước quý. Họ trở thành các sinh thể, là con
người đeo mặt nạ. Một hôm nhà tiên tri kể với họ rằng, có những thế
giới và thế giới của con người là cấp cao. Nhà tiên tri nói về một
giống người đặc biệt. Một giống người vĩ đại mà không biết sự vĩ đại
của chính họ. Nhà tiên tri gọi đó là thế giới Thiên đàng, rồi nói họ nên
làm một con đường lớn nhờ vậy mới đến thăm được giống người đó,
và giống người đó cũng thăm lại họ. Bằng cách này, họ sẽ làm cho
nhau hoàn hảo và hoàn thành vận mệnh trọng đại trong vũ trụ.”

“Sao nhà tiên tri lại gọi đó là thế giới Thiên đàng?”

“Vì dân tộc của ông là người chết.”

“Làm sao người chết lại có nhà tiên tri?”

“Có nhiều kiểu chết. Mặt khác, người chết không như cậu tưởng.”

“Nói tiếp chuyện ông đang nói đi.”

“Về cái gì?”

“Sao nhà tiên tri lại gọi đó là thế giới Thiên đàng?”

“Ừ, vì những người của nhà tiên tri là người chết. Thiên đàng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.