CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 444

BỐN

TÔI ĐƯỢC CHO ĂN DẦN DẦN, từ cháo chuyển qua đồ ăn đặc

hơn. Mẹ bỏ quá nhiều tình yêu để làm cho tôi các món mê hồn nhất.
Tôi tự hỏi họ lấy tiền đâu mà mua cháo thịt dê thơm ngon, cháo tiêu
đầy nhóc khoai mỡ tươi, rau củ, món hầm với tiêu thơm và tôm hùm
đỏ ửng. Tôi đã thành ra gầy còm và mong manh, quá yếu không đi
đứng nổi. Đi là đau đớn, gan bàn chân tôi đau, mắt tôi bị bao bọc cơn
đau rát kỳ quặc. Chất lỏng họ rót vào mắt tôi mỗi tối làm giấc ngủ tôi
chập chờn. Tôi ngủ theo cách mấy con thỏ, mở mắt, để đánh lừa địch
thủ. Hầu như mọi đêm ba đều thức, thay phiên mẹ xem chừng tôi.
Nến cháy đến rạng sáng.

Thầy cúng đến thăm. Ông làm mấy nghi lễ và chữa trị tôi với lòng
ngờ vực sâu kín nhất. Ông dặn ba tử tế hơn với tôi, đừng la, đừng
đánh, đừng hạn chế tôi, đừng cãi cọ nhau rồi ông gợi ý nhẹ nhàng về
việc thực hiện các nghi lễ trong tương lai để cắt đường tôi vào cõi
giới tinh linh. Ông nói gì đó về sự quan trọng trong chuyện tìm và lấy
lại các bằng chứng tinh linh của tôi, thứ ông tin rằng tôi đã giấu ở nơi
bí mật. Ông nói với họ suốt đêm, trong lúc họ tưởng tôi ngủ. Ngay tức
khắc, tôi nghĩ về ông thầy như kẻ thù. Ông thu phí quá cao và khi đi,
ông mang cái bóng có tri giác của mình đi luôn.

Rồi một thời gian thật dài, họ nói chuyện dịu dàng với tôi, đối xử với
tôi tử tế như em bé mới đẻ. Khi tôi ăn các món tuyển chọn, mẹ xếp
chỗ ngồi hai người đối diện và nhìn tôi ăn, mỉm cười. Mắt mẹ trở nên
sáng hơn với niềm vui, và thật lạ là cả niềm kiêu hãnh. Ba quan sát tôi
như tôi là con thú lạ gây kinh ngạc. Họ cứ nài tôi ăn quá sức, mua cho
tôi đồ uống nhẹ còn ba chia whisky cho tôi. Nếu họ có khó khăn lớn
trong việc kiếm tiền, nếu ba chịu đựng nỗi nhục không nói ra, những
nỗi day dứt không nói được trong việc mượn tiền hoặc khuân vác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.