CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 510

“Gììiiiiiiii?” Đám đông ồ lên hỏi.

“BÁO XANH!”

“Vậy sao?” Đám đông xì xào.

Sau đó là sự im lặng. Riêng cái tên của hắn là huyền thoại về nỗi kinh
hoàng. Hắn là nhân vật truyền thuyết, tay đánh đấm đáng gờm nhất và
kẻ khủng bố ở nhiều khu ổ chuột. Hắn từng là tên cướp có vũ khí, và
gần như là nhà vô địch quyền Anh thế giới, đã trải qua nhiều năm
gieo rắc nỗi khiếp hãi trên hàng ngàn đường phố, gây ra những đêm
hãi hùng cho phụ nữ cũng như đàn ông. Tên hắn luôn được nói ra với
giọng thầm thì, vì sợ rằng có khi hắn hiện ra sau lưng bạn và cứ vậy
cho đến ngày chẳng ai nhìn thấy mặt hắn ra sao, họ chỉ nghe về huyền
thoại kinh hoàng của hắn.

Ba không ra mặt. Thế giới bắt đầu cho rằng ông là kẻ hèn nhát. Đám
đông trở nên xôn xao. Báo Xanh huyền thoại, kẻ được kể là đã bỏ
những ngày cướp có vũ khí, tự hào đứng hiên ngang nơi võ đài người.
Họ nói hắn giờ thực sự là người của đảng, đã được cải tạo thành kẻ
gác cửa, vệ sĩ và người vận động bỏ phiếu. Giờ đây, hắn là con bò đực
của khu ổ chuột này, sải bước quanh quẩn chỗ này, ngực ưỡn ra, cánh
tay tung tẩy hai bên hông.

Trong lúc đó, họ đã đẩy xe lăn của ông già mù đến. Ông bứt rứt kích
động trong cái ghế. Ông mang theo cây đàn xếp. Ông đội cái nón đỏ
và làm chúng tôi giật mình với cặp kính xanh lục.

“À, thì ra sắp có trận đấu hả?” Ông nói với giọng tha ma, cười lớn và
cáu kỉnh trong cái ghế như một con gián lớn.

“A, một trận đấu hả? Được, trận đấm đá! Quá xá đã. Hồi ta còn trẻ...”
rồi ông ấn điệu nhạc lên cây đàn xếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.