CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 518

không sợ chết, ông cũng không còn là con thú phòng vệ nữa, mắt ông
cháy rực như thể có mặt trời trong đó. Ông đã trở lại với trạng thái
nguyên sơ nào đó. Ông bước vào võ đài, nói: “Thì mày làm cái gì?”

“Giết mày,” Báo Xanh nói.

“Đầu tiên mày phải tìm thấy tao.”

“Dễ thôi.”

“Sau đó hứa với tao là đồng bọn mày không dính vô.”

Mặt Báo Xanh toát lên vẻ tự tin và khó xử cùng lúc. Sau đó, hắn nói
với đồng bọn mau lẹ bằng một ngôn ngữ duy nhất mà chúng đều hiểu
hoàn toàn. Đồng bọn hắn phản đối, nhưng hắn nói đầy giận dữ, mắng
mỏ chúng và chúng gật đầu miễn cưỡng.

Bà chủ Koto liếm môi, nói: “Tụi đàn ông điên rồi! Tôi sắp đứng đây
coi người ta tự giết mình.”

Bà đẩy đám đông lấy lối ra. Tôi nghe bà gọi tài xế.

“Đồ đàn bà!” Ông già mù nói.

Ba đi vào võ đài. Ông không nhảy, không làm gì kỳ cục cả. Ông
đứng, nắm đấm chắn trước mặt, sẵn sàng. Báo Xanh nhảy về hướng
ông, gần như vênh váo, tự tin tay để hai bên. Đồng bọn hắn tung hô
tên hắn.

“Báo Xanh!”

“Sư phụ quyền Anh!”

“Tiêu diệt Con Cọp đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.