CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 527

khỏi giấc mơ để đánh vợ tôi. Dần dần, tôi đánh bại chúng. Sau đó, tôi
cố nghỉ ngơi. Rồi tiếp theo tới một tinh linh bảy đầu.”

“Ôi, không!” Bà thứ ba la lên.

“Phải,” ba nói. “Một tinh linh bảy đầu được trang bị bảy thanh gươm
bằng vàng đi đến phía tôi, nói rằng vì tôi đã giết đồng đội của nó, nó
muốn đổi lại sự sống của con trai tôi.”

Mấy bà thét lên. Mẹ nhào đến ôm lấy tôi làm tôi nghẹt thở.

“Tôi nói KHÔNG!”

Mấy bà khóc ri rỉ. Mẹ ôm tôi chặt hơn. Tôi sợ có khi bà làm gãy cổ
tôi mà chẳng biết.

“Sau đó tinh linh bảy đầu tấn công tôi. Tôi đấu với nó chín đêm. Tôi
chỉ xoay xở cắt được một cái đầu nó. Tinh linh quá mạnh đối với tôi,
với lại tôi chẳng làm được gì ngoại trừ chạy. Tôi chạy vào rừng. Tinh
linh bắt được tôi rồi cột tôi bằng mấy sợi thừng bạc, bắt đầu lôi tôi
đến Xứ sở Ma Chiến đấu. Chúng là những con ma đã bỏ hết thời giờ
để đánh đấm. Tinh linh lôi tôi, còn tôi không ngừng van nài, nhưng
chỉ có thứ duy nhất cứu tôi là...”

Ba ngừng lại. Mấy bà gây ra tiếng động, ngước cổ lên.

“... là cha ruột tôi, Thầy tế của Đền thờ Các Con đường. Ông nói tinh
linh đó không qua được bất cứ con đường nào vì ông đã chặn rồi.
Tinh linh đấu với ông. Họ vật lộn lâu lắm. Tôi không biết cha mình
mạnh mẽ đến vậy. Ông cắt hai cái đầu nó. Cả hai bên đều phát mệt.
Họ thỏa thuận một cuộc ngừng chiến. Cha tôi nói tinh linh mà để tôi
đi, nó sẽ được chỗ của tôi. Tôi không hiểu ý ông.”

Mẹ bắt đầu than khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.