CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 528

“Im đi, đồ đàn bà!” Ba nói.

Mẹ im lặng. Tôi nghe bà nuốt nước mắt xuống.

“Rồi sau đó cả hai tan biến đi. Tôi tự tháo dây thừng ra. Mọi sinh lực
trong tôi cạn kiệt. Một con đại bàng đậu xuống đầu tôi, rồi sau đó
biến thành một người đàn bà. Sau đó bốn bà, ba người mặc áo đen
giống mấy người đây,” ba nói, chỉ vào ba người đàn bà, “đến và dắt
tôi ra khỏi rừng. Sau đó tôi tỉnh dậy.”

Chúng tôi im lặng nhìn ông.

“Rót cho tôi thứ gì mạnh uống với!” Ông đòi.

Mẹ rót cho ông ít ogogoro. Ba uống hết một hơi. Bà thầy cho ba uống
thêm liều dược thảo của mình. Sau đó, bà cho ông tắm trong nước trị
liệu đặc biệt. Khi ông quay vào, bà đã chuẩn bị thuốc nước khác cho
ông. Ông uống cạn rồi làm chúng tôi ngạc nhiên với vẻ dịu dàng
trong lời nói nhảm của ông. Ông ngồi trên ghế, bắt đầu kể về mùi vị
ngọt ngào ra sao của các viên đá trăng màu đen, ông đã uống thuốc
tiên bằng vàng của mặt trời thế nào, và kể về vô số thiên tài trong
tương lai mà người da đen sẽ sinh ra, rằng ông thấy mẹ khỏa thân
nhảy múa trong rừng, tóc bà lửng lơ với các mạng nhện rực rỡ mà các
vị thần dệt nên, và ông đã thấy tôi đi lùi vào con sông màu vàng. Ông
nói về một phụ nữ trẻ xinh đẹp mà ông thấy gọi mình đi sâu vào nơi
có những xác người mọc hoa trong miệng. Sau đó, cũng bất ngờ như
lúc ông bắt đầu, ông chìm vào im lặng. Miệng ông há ra, mắt nhắm
lại.

“Người đàn ông này có cái đầu mạnh mẽ,” bà thầy nói. “Thuốc của
tôi thường làm người ta ngủ trước khi tôi đếm đến ba. Phụ tôi khiêng
ổng lên giường đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.