CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 536

MƯỜI BỐN

DẦN DẦN CHÚNG TÔI THẤY sự khéo léo trong cách vận động

của ông. Chúng tôi tưởng ông thay đổi. Ông có thay đổi, nhưng đáp
lại nỗi chán nản của chúng tôi, thay vì để dành tiền kiếm được ở trận
đấu như mẹ đề nghị, thì lập tức ông muốn người ta biết là ông sắp mở
một bữa tiệc. Ông mời người trong khu nhà, Bà chủ Koto, ông già
mù, ba của Ade và bà thầy đã chữa cho ông. Thế giới đồn đãi rằng
người đã chế ngự được Báo Xanh đang tổ chức buổi ăn mừng chiến
thắng. Ba mời chỉ vài người, nhưng cả thế giới đến.

Đó là bữa tiệc có ý nghĩa thân mật. Ba mua ít đồ uống rồi kêu mẹ
chiên ba con gà. Trong lúc mẹ chiên, ho sù sụ vì khói, ba cứ hiện ra
rồi nhón những miếng ông khoái. Phải mua thêm con gà thứ tư, và tôi
chiên vì mẹ đã chịu đủ khói. Ba thôi nhón thịt gà mà thay bằng việc
tiêu thụ bia đều đều.

“Anh hay uống ogogoro mà,” mẹ nói.

“Đời trở nên tốt hơn,” ba trả lời, khui chai khác.

Khi tôi chiên và thui gà xong, thì bị sai đi mướn ghế. Khi tôi quay lại
cùng người cho thuê ghế, lúc chúng tôi gọi, ba đang ở sân sau, người
vã mồ hôi. Ông đang luyện lại. Chúng tôi xếp mấy cái ghế đằng trước
phòng, còn mẹ làu bàu, trả tiền người cho thuê ghế, ông ta ngỏ ý được
dự tiệc.

“Đây là sự kiện nhỏ thôi,” mẹ nói.

“Tốt, vậy tôi qua cùng vợ được không?”

Mẹ không còn lựa chọn đành đồng ý. Ở nhà trước, ba bắt đầu sải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.