CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 534

Koto. Ông nghĩ rất nghiêm túc về sự quan trọng của thông tin và kiến
thức. Đầu tiên, ông tưởng tượng cho tôi làm gián điệp. Ông muốn tôi
bắt đầu lại đến thăm Bà chủ Koto, để nghe các cuộc đối thoại trong
quán, để hiểu làm thế nào trở thành một chính trị viên. Chúng tôi kinh
ngạc vì sự trở mặt của ba. Mẹ ban đầu quở trách ông, gọi ông là đồ
đạo đức giả, là đồ hèn nhát. Nhưng khi bà đã thoát khỏi mối ác cảm
nào đó, bà lại khoáng đạt ủng hộ kế hoạch của ông. Rõ là bà có trong
đầu những khả năng kiếm tiền trong việc nấu ăn cho đại hội lớn đó.

Ý tưởng kế tiếp của ba là không lâu sau khi tôi quay lại quán Bà chủ
Koto, ông sẽ bắt đầu tái xuất luôn. Dự định của ông là nói chuyện với
khách khứa của bà, với những kẻ ủng hộ đảng của bà, học được gì đó
về cách điều hành chính trị, và thậm chí có khi thắng vài kẻ với triết
lý sống của ông.

“Anh ghét chính trị mà.” Mẹ nói. “Vậy có chuyện gì nè?”

“Anh đang nghĩ thôi.”

“Vậy do Báo Xanh khơi mào ý nghĩ của anh hả?”

“Ở đâu có chính trị, ở đó có tiền,” ba nói. Mẹ im lặng.

“Mình không thể nghèo mãi.”

“Phải, được đó.” Tôi nói.

Ba trao tôi ánh mắt nham hiểm.

“Trong thế giới này,” lát sau ông bắt đầu, “điều này xảy ra cho bạn

mỗi ngày nếu bạn chẳng có gì.” Ông hướng sự lưu ý vào gương mặt
sưng húp của mình, con mắt bụp lên và cặp môi bầm tím.

Ông ngừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.