CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 549

mày đi, và một phần định mệnh của tôi đã bỏ đi cùng họ. Trong lúc
họ đi, tôi nghe gió xô đến, trĩu nặng mọi khổ đau trên các cành cây.
Gió lượn vòng trên đầu chúng tôi. Tôi thấy hình thù các thiên sứ trên
bầu trời tối. Những con chim vàng ở giữa chúng tôi, chúng giật mình
vì nỗi kinh sợ mới về chiếc xe dập nát và vì mùi thơm của máu,
chúng vỗ cánh, bay vào đêm than khóc. Rồi sau đó chẳng có một sự
kiện siêu phàm nào, và mưa bắt đầu rơi. Mưa rơi trên chiếc xe tan
tành, trên Bà chủ Koto đang khóc công khai, trên bọn côn đồ của hai
đảng trong lúc chúng đánh và làm bị thương chính mình với lòng
trung thành mơ hồ. Mưa tuôn xuống gã tài xế giờ đã bất tỉnh, xuống
các thầy cúng hình như chẳng còn biết làm gì nữa, xuống bạn của tôi
giờ đây đã bình lặng trong chính cơn đau. Không phải là bi kịch bóng
tối gieo rắc lên mọi người, mà là mưa. Bọn côn đồ đánh nhau xuyên
qua ngay cái tầng lớp xã hội khác biệt của thời đại. Lính tráng còn lại
chỉ là một nhóm, say bia và có mùi chất nổ không khói. Những kẻ
lang thang đã đến vì lời đồn về một kỳ công, đã đến để hoan nghênh
người hùng mới của mình, những kẻ khốn cùng và những kẻ tò mò,
tất cả đều bị cuốn sạch vào dòng lũ dịu dàng. Cha Ade bỏ đi với các
bà vợ, cõng bạn tôi trên lưng. Ông cho thuê ghế chửi toáng lên và đi
ra đường, chửi ba vì những cái ghế bị phá hủy. Ông bà phù thủy biến
đi một cách đơn giản. Tôi không thấy họ đi. Các thầy cúng khiêng gã
tài xế của Bà chủ Koto để làm cuộc trị liệu đàng hoàng. Lúc mưa bắt
đầu nặng hơn, chỉ còn lại một người ở trước nhà là ba đã quẫn trí và
say, Bà chủ Koto kẻ bị chửi thậm tệ, xoay quanh trong vũng nước
xoáy rồi ngồi xuống đất dính đầy sình, còn mẹ đứng cạnh cái xe, máu
với nước mưa chảy quanh chân bà. Ông già mù được dẫn về. Cái đàn
xếp của ông lủng lẳng một bên, như thể đó là thứ dụng cụ đã bị hủy
hoại do chính tiếng nhạc khó chịu của nó. Bất động và gớm ghiếc,
chiếc xe vẫn nát bấy húc vào bức tường xi măng. Chẳng làm được gì
với nó cho đến đêm nay.

Ông cho thuê ghế nhào vào ba. Còn ba đánh ngã ông hai lần. Ông vội
đi rồi cầm cây rựa quay lại và ba giữ ông lại. Ba thề sẽ đền ghế hoặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.