CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 563

Từng cô một đứng lên. Cằn nhằn, chửi rủa, họ đi vào bóng đêm ở sân
trước. Bà chủ Koto ngồi lên ghế đẩu. Có đốm xanh lục lớn trên lò lửa.
Nhái kêu kèn kẹt trong bụi. Phía rừng, một con chim hót ba lần rồi
ngưng. Dế rộn lên. Muỗi chích chúng tôi. Sau một hồi, một cô điếm
quay lại.

“Gì vậy?” Bà chủ Koto hỏi.

“Đám ăn mày đó say rồi.”

“Với rượu của tôi.”

“Mình mà không tránh tụi nó, thì hỏng hết chuyện làm ăn.”

“Đừng nói chuyện tào lao. Về đi. Mai đến.”

Cô đi. Chúng tôi nghe đám ăn mày gọi tên bà. Bà chửi họ. Đám ăn
mày cười khàn khàn. “Bạn bè mày làm bể hết kiếng của ta,” Bà chủ
Koto nói. “Với lại đĩa nữa. Xỉ vả khách của ta. Làm gãy hai cái ghế.
Ai đền đây hả?”

“Ba cháu muốn nói chuyện chính trị với bà.”

“Ai?”

“Bà.”

Bà chủ Koto với cây gậy rồi bắt đầu đánh tôi. Tôi không nhúc nhích.
Bà ngưng. “Mày với ba mày điên rồi.”

“Cha con cháu không điên.”

“Ta không khỏe,” bà nói với giọng khác đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.