CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 561

“Sao vậy?”

“Đó là một tinh linh.”

“Sao con biết?”

“Tinh linh đó nói chuyện với con rồi biến ra.”

“Đừng giết thằn lằn.”

“Tại sao?”

“Chúng là kẻ đưa tin. Nhiều lúc còn là gián điệp. Cha của ba có lần
phái một con đến cảnh báo ba.”

“Về chuyện gì?”

Ông im lặng. Sau đó ông nói: “Một vài kẻ thù muốn hạ độc
ba.Chuyện lúc ở trong làng. Chúng bỏ độc vào cháo. Ba định húp thì
thấy con thằn lằn lắc đầu với mình.”

“Con thằn lằn làm vậy thôi hả?”

“Con là một con dê, con trai à.”

“Rồi chuyện gì nữa?”

“Ba kệ nó rồi định húp cháo thì nó chạy lên tường. Ba nhìn nó, bị
cuốn hút. Sau đó nó rơi vào cháo và chết.” Tôi nghĩ ngợi về chuyện
ba nói. Bên ngoài, có những giọng lớn nhừa nhựa vẳng lại từ phía
rừng. “Con thằn lằn đâu?”

“Trên bàn.” Ba quẹt que diêm. “Có gì ở đây đâu.” Diêm tắt. “Có khi
nó về lại Xứ sở tinh linh rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.