CON ĐƯỜNG ĐÓI KHỔ - Trang 606

đã buông một loạt cú đấm. Ba gục xuống. Ông quằn quại và co rúm
trên đất như con sâu đau đớn. Tôi vội chạy đến ông.

“Mình về đi.” Tôi nói.

“Tại sao?” Ông thét.

“Ông đó đang đánh ba.”

“Ông nào?” Tôi chưng hửng. Hình như ba đang ở một xứ sở không
thật, một xứ hoang đường. Hình như ông không hiểu chuyện gì đang
xảy ra cho mình. Mặt ông xuất hiện hai cục bầm gồ lên to tướng như
dưới sự trừng trị của thầy phù thủy vô hình. Tôi không thấy được mắt
phải ông. Tôi không bao giờ ngờ một cú thoi lại gây ra hình phạt như
thế, biến dạng như thế, làm mất phương hướng như thế. Mắt ba bị
quáng, hơi lé, còn môi cứ giựt. Tôi cúi xuống để nghe ông nói gì.

“Đây là một bữa tiệc quá đã,” ông nói yếu ớt, lắp bắp từng lời.

“Mình đi thôi.”

“Ba đang tận hưởng buổi khiêu vũ này,” ông nói. “Ba đâu có

nhảy.”

“Vậy ba đang làm gì chứ?”

“Đang thua trận đấu.”

“Đấu? Cọp Đen hả? Thua trận hả? Không bao giờ!”

Ông đứng lên, vung vẩy, lảo đảo rồi té vào cô gái ăn mày. Ông nằm
yên một lát. Nhạc mở. Gã mặc đồ trắng phủi tay. Bà chủ Koto lập tức
quan tâm đến gã, sai mấy kẻ trung gian đến điều tra gã. Các thủ lĩnh
đảng, thương buôn quyền lực và các lãnh chúa luôn tìm kiếm bổ sung
thêm chiến binh vào hàng ngũ và các vệ sĩ chìm cho mình, cũng sai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.