CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 133

Bruce lại than thở, “Ai mà có cảm hứng kỳ diệu thế này! Nhà cổ được tận
dụng thế kia thật hợp với không khí xung quanh”.

Vào quán bar nhỏ, bên trong đang phát nhạc Jazz, quả nhiên đều là

những người hơi lớn tuổi đang ngồi bên những chiếc bàn nhỏ có đặt những
chiếc ly bên trong đựng nến, yên lặng uống rượu trò chuyện. Hai người đi
lên theo những bậc cầu thang dốc bằng gỗ kiểu cũ. Không gian bên trên lớn
hơn, người không đông lắm. Họ ngồi gần cửa sổ, chọn rượu rồi trò chuyện
trên trời dưới bể.

“Ông chủ bên này cũng thích thể thao ngoài trời à?”. Bruce nhìn

những tấm poster xe việt dã, những ngọn núi phong cảnh dán khắp tường,
hỏi.

“Ừ, ông chủ A Phong cũng tham gia diễn đàn của chúng ta. Nhưng

anh ấy thích những kiểu thử thách hơn như leo núi chẳng hạn, không thích
những kiểu du ngoạn bình thường. Tiếc là hôm nay anh ấy không có đây,
thỉnh thoảng anh ấy cũng hát nữa, hay vô cùng. Cậu cũng học thử đi, hữu
hiệu hơn nhiều so với những câu nói sến súa kia”.

Bruce mỉm cười, “Chị lúc nào cũng châm chọc tôi. Hợp Hoan, thật

hâm mộ hành trình đi Tây Tạng lần này của chị. Mấy tấm ảnh bạn chị post
lên tuyệt quá. Nhưng không có ảnh chị, mà chị cũng chưa bao giờ lập topic.
Lần nào mọiđi, tôi cũng tìm từ đầu chí cuối mà chỉ thấy mấy tấm ảnh chụp
chung thôi. Chị mang kính râm, chỉ lộ chút gương mặt ra, hoàn toàn không
giải được nỗi khổ tương tư của tôi”.

“Ngắm cảnh chứ có phải ngắm người đâu”. Tân Thần quen cậu ta đã

ba năm, biết cậu ta hay nói linh tinh nên hoàn toàn không để tâm, “Tôi đi
đâu chỉ thường cầm theo một chiếc máy ảnh tầm thường, thực sự không có
sức mang đủ thứ súng ống lỉnh kỉnh theo như mọi người, nên những tấm
chụp ra không đẹp, tất nhiên làm sao dám post được”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.