CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 147

Mùa xuân sớm đã lặng lẽ ghé thăm thành phố. Lộ Phi học trong ngôi

trường đại học được mệnh danh là một trong những trường đẹp nhất nước,
mỗi khi đến mùa xuân, hoa anh đào nở rộ nức tiếng gần xa. Tân Thần muốn
đến ngắm hoa, Lộ Phi đã nhận lời, nhưng sau đó lại hơi dè dặt: Nắm tay
một cô gái xinh đẹp tròn mười sáu tuổi, lang thang trong trường lúc đông
người nhất thì có vẻ không sáng suốt lắm? Không biết bạn bè sẽ nghĩ thế
nào nữa.

Kết quả là anh gọi điện cho Tân Địch, hẹn cô cũng đến đó, gặp nhau

vào sáng cuối tuần.

Tân Địch xem lời hẹn ấy là cuộc du ngoạn mùa xuân thắt chặt tình bạn

giữa các trường với nhau, nên đã gọi thêm bảy tám cậu bạn cùng đến đó.
Học sinh khoa thiết kế thời trang Học viện Mỹ thuật ăn mặc vô cùng ấn
tượng, đi cùng nhau khiến mọi người đều chú ý, Lộ Phi nhìn mà dở cười dở
mếu.

Tân Thần khi ấy vừa đáp xe buýt đến muộn một chút cũng không bất

ngờ lắm. Thực ra cô vẫn là trẻ con, không có ý muốn độc chiếm ai hoặc đòi
phải ở riêng một mình, thấy đông người thì tỏ ra vui vẻ, cũng chấp nhận
được phong cách ăn mặc quái dị của họ. Còn bọn họ cũng rất quan tâm
chăm sóc cô em gái xinh đẹp hoạt bát ấy, đã có ngay một cậu chàng sán đến
hỏi han linh tinh.

Lộ Phi tụt xuống phía sau. Anh cảm thấy hơi giật mình trước tâm tư

của mình, mà cũng có chút tiếc nuối.

Theo những ngọn gió dìu dịu mang hơi ấm phớt qua, những cánh hoa

anh đào bao phủ từng cành cây như sương hồng bay lượn khắp nơi khiến
Lộ Phi nhớ đến mùa hè năm anh vừa quen biết Tân Thần, cảnh tượng cô
ôm cành hợp hoan ra sức lay lắc, tạo nên một cơn mưa hoa rất đẹp. Anh
không thể không nghĩ, nếu khi ấy chỉ có anh và cô, anh có thể thản nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.