CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 18

Lần này Tân Thần tham gia đoàn lái xe riêng đi Tây Tạng, cô được

phân ngồi trên hai xe địa hình cùng bảy người trong câu lạc bộ, đi qua hơn
ba mươi thành phố lớn nhỏ, hành trình gần tám ngàn kilomet, gần như cả
nửa tháng chưa tắm táp thỏa thê lần nào. Cô đã quen với điều kiện vệ sinh
trên đường đi. Một chiếc xe bốn người, trong không gian chật hẹp đầy ắp
mùi hỗn hợp, mọi người đều ngửi đến quen mũi, chẳng ai chê bai gì ai. Lúc
này cô đã tắm rửa sạch sẽ, bôi kem dưỡng da, thoắt chốc trở nên nhẹ nhõm
hơn nhiều, thực sự có cảm giác như được tái sinh.

Lộ Phi quay người lại. Dưới ngọn đèn, cô mặc chiếc áo pull trắng,

quần short, mái tóc đen còn ẩm xõa trên bờ vai, trông rất khỏe mạnh,
gương mặt tắm rửa sạch sẽ xong trở nên thanh tú trắng trẻo đến độ ửng
hồng, trên đôi mắt sáng rỡ là rèm mi dài cong, khóe môi đang nhướng lên
độ cong mà anh vẫn quen thuộc, má trái thấp thoáng lúm đồng tiền nho
nhỏ.

Cô và anh đều có những hồi ức như nhau, thậm chí cô còn biết rõ anh

đang nghĩ gì. Lộ Phi trước nay vẫn kiêu ngạo lạnh lùng, lặng lẽ hướng nội
lại lần nữa ý thức được, trước mặt cô, anh lúc nào cũng bộc lộ những thay
đổi trong cảm xúc.

“Đám bồ câu đó không ồn ào nữa à?”.

“Vẫn thế, nhưng bỗng có một ngày”, Tân Thần chậm rãi nói, “Em đã

quen. Chẳng gì chống lại nổi thói quen”.

Lộ Phi vẫn đứng ngoài ban công. Lúc này sắc đêm đã bao phủ, dưới

ánh sáng mờ mờ không rõ vẻ mặt anh, “Làm cái lồng như thế để làm gì?
Xấu quá”. Anh chỉ tay vào tấm lưới chống trộm ngoài ban công, thực sự
nhìn rất giống một chiếc lồng chim cỡ lớn.

“Có một dạo trộm cắp hoành hành. Em muốn để nơi trồng hoa, không

muốn đóng ban công lại, nên đành làm cái đó. An toàn quan trọng hơn mỹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.