CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 188

nhóm nhạc Hồng Kông nổi tiếng đến nhà thể thao diễn, chúng tôi chỉ gom
tiền lại mua một tấm vé, có điều chắc có đến hơn trăm người vào được bên
trong”.

“Hả, không phải chứ? Lần ấy tôi cũng đi đó”. Tân Địch không nhịn

nổi, cười to.

Học viện Mỹ thuật mà cả hai theo học vốn không có tiếng lắm, ở đây

sinh viên ngoài ăn mặc kỳ quặc, hành vi cử chỉ quá mức phóng khoáng ra,
lại còn nổi tiếng là cái gì cũng có thể copy được. Từ vé xem liveshow, vé
vào cửa công viên, vườn bách thú, vé xem phim, xe buýt tháng đến cả
phiếu ăn ở nhà ăn khi chưa có kỹ thuật phòng chống copy, tất cả đều có
người làm giả, hơn nữa còn rất giống, rất khó phân biệt.

Tuyến xe buýt đi ngang Học viện Mỹ thuật là khó khăn nhất. Lúc ấy

người soát vé thấy học sinh ở trạm này ào đến đều cảnh giác và kiểm tra rất
nghiêm ngặt, lấy vé tháng ra xem đi xem lại mãi. Còn những học sinh bị
kiểm tra tỏ ra rất vô tội, có lẽ rất có khả năng thứ được đem ra dùng là vé
tháng bán… thủ công. Có lúc người soát vé cũng tức đến phì cười, “Vé này
được vẽ còn tinh tế hơn bên công ty chúng tôi in ra nhiều”. Khiến khách
ngồi trên xe đều cười to.

Tân Địch chưa dùng loại vé tháng giả đó bao giờ, nhưng cô lại to gan

đến lạ lùng, mới học năm nhất, nghe nói có thể vào xem liveshow ca nhạc
bằng vé giả, thế là cô lấy ba tấm, gọi Lộ Phi và Tân Thần cùng đi. Tân
Thần tất nhiên rất vui sướng, nhưng Lộ Phi lại do dự, thấy Tân Thần nhảy
nhót khoái chí thì nhận lời sẽ đưa cô đi.

Tân Địch, mày đúng là ngô nghê đến mức bất bình thường. Lúc ấy cô

hồi tưởng lại, không nhịn được cười. Lộ Phi từ nhỏ đã học violin, cái anh
yêu thích đương nhiên là âm nhạc cổ điển, làm sao có thể chịu nghe những
buổi liveshow như thế. Nếu không vì muốn Tân Thần vui thì anh đã không
đi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.