CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 237

Tân Thần nhăn nhó van xin, “Bố, bố cứ phải làm con cảm động đến

khóc thì mới vui hả? Không cần thật mà. Bố cũng có phát tài to đâu, làm ăn
phải cần tiền để xoay vòng chứ. Hơn nữa vừa định kết hôn nên chắc chắn
cần tiền. Đừng đi mua thêm nhà nữa. Nếu con đến thì sẽ ở phòng khách.
Con sẽ không ở lâu bên đó đâu”.

“Con muốn đi đâu bố cũng không phản đối, Thần Tử, chỉ cần con vui.

Nhưng bố sẽ luôn để lại một nơi cho con. Bao năm nay bố cũng không phải
là người cha tốt, không cho phép con cướp đoạt cơ hội biểu hiện tình cha
này của bố”.

Tân Thần bưng bát canh thịt bò lên uống một hơi, vị cay khiến nước

mắt trào ra, sau đó cô lấy khăn giấy chấm lên nó, “Hừ, hối lộ con à, cũng
đừng nghĩ sẽ bắt con gọi cô ấy là mẹ. Nhìn chẳng lớn hơn con bao nhiêu cả.
Dù con có mặt dày gọi cô ấy là mẹ thì e rằng cô ấy cũng không thể mặt dày
nhận tiếng gọi đó được”.

“Gọi gì cũng được. Không thành vấn đề”. Tần Khai Vũ lại rót đầy bia

cho mình, rồi bỗng chuyển đề tài, ung dung hỏi, “Lúc nãy bố về nhà, thấy
Lộ Phi cứ đứng mãi dưới lầu chỗ

“Lộ Phi là ai?”.

“Bớt giả vờ giả vịt đi”. Tân Khai Vũ cười nói.

Tân Thần cũng cười, “Ôi, thật là! Người đợi con nhiều lắm, trước kia

cũng có thấy bố để ý đến ai đâu”.

“Con trách bố à, Thần Tử? Nếu năm đó không phải vì bố…”.

Tân Thần tỏ vẻ không – chịu – nổi, “Bố à, bây giờ bố giống một người

đàn ông sắp kết hôn rồi đó, sao mà đa sầu đa cảm thế. Chuyện của con và
anh ấy không liên quan đến bố. Nếu bố làm ăn suôn sẻ ở lại thành phố này
cũng thế thôi. Bọn con chia tay, không ai ép ai, cũng chẳng có hiểu lầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.