CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 238

Con gái bố tính cách thế nào, bố cũng biết mà. Nhưng ai cũng có con
đường riêng của mình thôi”.

“Bây giờ còn nghĩ đến cậu ấy không?”.

“Đã đường ai nấy đi rồi, nghĩ gì nữa. Bố, con chưa bao giờ hỏi bố về

mẹ của con, đúng không?”.

Tân Khai Vũ sững người, “Có nghĩa là con đang ra hiệu cho bố câm

miệng, đừng lo chuyện của con à”.

“Bố, với bố thì con cần dùng trò ra hiệu đó à? Chỉ là nghe bố nói sắp

kết hôn và cho con một người mẹ kế, con bỗng nhớ ra. Bố và mẹ con là
người đầu tiên của nhau nhỉ? Nhưng đừng nói với con là bố mười chín tuổi
đã là kẻ đào hoa, từng lăng nhăng vô số lần đấy”.

Tân Khai Vũ không tránh khỏi cảm khái. Tuổi trẻ của ông đã trôi xa

lắm rồi, ông cũng không thích hồi tưởng quãng thời gian quá nhiều phiền
muộn và hoang mang ấy. Đương nhiên họ là người đầu tiên của nhau, lại
vừa thoát ra khỏi gánh nặng học hành cấp ba và sự giám sát của người lớn,
yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, hưởng thụ tình cảm nồng nhiệt chỉ có ở thời
trẻ, một nụ hôn một vòng tay rất nhanh chóng đã không thể thỏa mãn hiếu
kỳ và khát vọng của họ.

Nếu không có những bất ngờ sau đó, cho dù về sau chia tay cũng sẽ

không làm mất đi hồi ức trong sáng tuyệt đẹp đó. Thế nhưng lại có một sự
cố làm nảy sinh ra hậu quả mà tuổi trẻ không thể gánh vác, sau đó thì chỉ
có thể trả giá đắt vì nó.

Cái giá mà cô ấy phải trả nhiều hơn ông, bnhà từ quê đến trách mắng,

bị trường đuổi học, khi rời trường bụng đã nhô cao, ánh mắt các bạn xung
quanh đều tỏ vẻ thương hại lẫn khinh khi. Khi gia đình hai bên bàn bạc, họ
ngồi với nhau nhưng không có cơ hội lên tiếng. Ông nhìn sang thấy gương
mặt cô ấy tiều tụy, ánh mắt đờ đẫn, tay đặt trên bụng, chiếc áo khoác dày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.