CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 242

với thiết kế của chị quá, cho dù nó là tác phẩm đầu tay. Để chị nhớ xem,
chắc là mùa hè năm chị sắp học năm thứ ba, còn em sắp học lớp mười hai”.

Tân Thần để mặc chị họ thắt lại nơ, chỉnh lại góc váy, không muốn

bảo rằng mình sắp cởi ra để thay váy ngủ rồi, không cần phải phí công làm
chuyện đó.

Tất nhiên, là mùa hè đó, ký ức vui vẻ của cô sắp đến hồi kết. Khi ấy cô

đã cao gần bằng bây giờ, quần áo ưa thích đều là kiểu thiếu nữ, tất nhiên là
không thích kiểu váy dài qua gối chất liệu batik thô màu xanh ảm đạm này.
Cô không có trí nhớ siêu phàm về những chi tiết có liên quan đến trang
phục như Tân Địch, nhưng theo cách nói của chị cô, chiếc váy đặc biệt này
cô từng mặc, Lộ Phi cũng từng đánh giá rồi.

Thế nhưng hôm nay khi cô lấy nó ra khỏi tủ và mặc vào, trước khi ra

ngoài đã soi gương, vậy mà chẳng có chút ấn tượng nào. Cô có phần chán
nản, lại có phần nhẹ nhõm.

Thế thì, hồi ức rồi cũng sẽ nhạt dần theo dòng thời gian, rất nhiều chi

tiết sẽ biến mất trong quá khứ, rồi cũng có ngày, những khắc cốt ghi tâm
cũng sẽ mờ nhạt hoàn toàn.

Tiễn Tân Khai Vũ đi rồi, Tân Thần lại làm việc, lại ngồi trước máy

tính miệt mài sửa hình ảnh, cả một tuần cũng không đ

Lâm Lạc Thanh trở thành khách thường xuyên ở đây. Cậu thường

xuyên mang máy ảnh đi chụp đủ mọi kiến trúc cổ trong thành phố, thời
gian còn lại sẽ mang thức ăn đóng gói đến, ăn cùng với cô. Ăn xong, cô
tiếp tục làm việc, cậu lấy laptop của cô để chỉnh sửa hình ảnh mình chụp,
hoặc chơi game, đọc sách, mệt rồi thì tự nhiên nằm trên chiếc ghế xếp trong
góc phòng để nghỉ ngơi, cho đến khi Tân Thần sắp ngủ thì mới về.

Tân Thần dở khóc dở cười, “Này, cậu ngồi lì ở chỗ tôi không chịu về

nhà, nếu bố cậu đến tìm cậu thì tôi không nói rõ được đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.