CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 248

Đới Duy Phàm cười lớn, “Yên tâm, tôi biết cách mà, sẽ không làm

chuyện mất tư cách đâu”.

Tân Thần cáo từ. Đới Duy Phàm ném bút lên bàn, bắt đầu nghiền

ngẫm câu nói ban nãy của Tân Thần. Tất nhiên, việc theo đuổi Tân Địch
của anh vừa thuận lợi vừa không. Thuận lợi chính là Tân Địch không làm
bộ làm tịch, nếu anh gọi điện hẹn cô, mà cô có thời gian thì sẽ vui vẻ nhận
lời; không thuận lợi là Tân Địch cũng có lúc mê loạn, nhưng căn bản không
như anh mong muốn là hòa nhập hoàn toàn vào trạng thái yêu đương.

Đới Duy Phàm chưa bao giờ nếm trải cảm giác đau đầu vì tình, xưa

nay chỉ có người ta yêu thầm hoặc yêu công khai anh. Kinh nghiệm yêu
đơn phương có hạn của anh chỉ dừng ở mức mới manh nha, chưa kịp sâu
sắc đã vội kết thúc, chỉ cảm thấy chút buồn bã mà thôi. Trước nay anh chỉ
thấy con gái điên đảo vì anh, nhìn anh với ánh mắt sáng rực, như thể ở bên
anh thì tiết mục có nhạt nhẽo mấy cũng trở nên thú vị vậy.

Nhưng Tân Địch không thế. Cho dù là ở cạnh anh, cô cũng rất dễ lơ

đãng và lại còn rất thẳng thắn thừa nhận mình đang nghĩ đến cách thiết kế
một bộ trang phục nào đó. Trong quán bar cô cũng sẽ che miệng ngáp, chê
không khí vẩn đục, âm nhạc và không khí chẳng hợp nhau. Lúc xem phim
thì cô rất chăm chú, nhưng rõ ràng là không quan tâm đến tình tiết, bộ phim
tình cảm đến mấy mà đến cô thì cũng chỉ còn lại trang phục và phông nền.
Diễn viên đang khóc lóc chảy nước mắt nước mũi, cô lại nói: “Kiểu áo có
độn vai và eo cao này có thể sẽ thịnh hành trở lại. Có lẽ sếp bọn em nói
đúng, thời trang đúng là thứ không thể hiểu nổi”.

Biểu hiện đó khiến Đới Duy Phàm vừa thấy thất bại lại vừa thấy thê

thảm, quyết tâm phải theo đuổi bằng được cô gái khó cưa đổ ấy. Anh nhìn
giờ, gọi điện thoại hẹn cô cùng ăn cơm tối. Tân Địch lơ đãng “ừm” vài
tiếng đáp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.