CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 288

lặng lẽ như thế. Hôm mà anh chịu chấp nhận em, em nghĩ mọi cố gắng đều
không phí hoài, cuối cùng đã khiến anh cảm động. Nhưng em đã sai, em
chỉ có thể khiến mình cảm động mà thôi. Em đã sai”.

Lộ Phi im lặng. Tân Địch đã ngại ngùng đến nỗi đứng ngồi không yên.

Cô chưa bao giờ xem phim mì ăn liền, càng sợ cảnh tình cảm dâng trào
trong cuộc sống thực tế như vậy, “Em còn việc phải xử lý, Lộ Phi, anh đưa
chị Kỷ về khách sạn nghỉ ngơi đi”.

Lộ Phi gật đầu, “Nhược Lịch, anh đưa em về. Chuyện này không liên

quan đến Tiểu Địch. Đi thôi”.

Tân Địch đi ra ngoài với họ, định về gian phòng phía đông nhưng bất

chợt khựng lại. Hai người đang đứng chỉnh máy ảnh và giá ba chân kia,
chính là Tân Thần và Lâm Lạc Thanh.

Tân Thần nhìn thấy ba người đang đứng trước mặt qua ống kính: Lộ

Phi đang nhìn cô vẻ sững sờ, dường như muốn nói gì đó nhưng lại mím
chặt môi; cô gái đứng cạnh anh có vẻ ấm ức, không nhìn ai cả; còn Tân
Địch nhìn cô, lại nhìn Lộ Phi, cười khổ.

Tân Thần khựng lại một lúc rồi từ từ rời máy ảnh, mỉm cười với Tân

Địch, “Trùng hợp quá, Địch Tử. Sao chị lại ở không cần đi làm sao?”.

Tân Địch nghĩ, cuộc gặp gỡ hôm nay đúng là phiền phức quá. Nhưng

thấy Tân Thần vẫn tự nhiên thì cô thấy yên tâm hơn, “Chị và A Ken bàn
mẫu thiết kế ở đây, tiện thể đợi Đới Duy Phàm đưa nhiếp ảnh gia đến để
xem nơi chụp ảnh. Em đến đây làm gì thế?”.

“Lạc Thanh muốn chụp kiến trúc cổ nên em đi cùng cậu ấy đến đây”.

Tân Thần lại nhấc máy ảnh lên, hơi quay người, điều chỉnh góc máy độ
chếch lên phía trên biệt thự, “Góc này rất hay”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.