CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 289

Lâm Lạc Thanh gật đầu chào Lộ Phi, dựng giá đỡ xong cười nói:

“Kiến trúc biệt thự này rất đặc biệt. Ở hướng bắc và quay mặt về hướng
nam, phòng đông tây đối xứng, trên sân thượng còn có một ngôi đình lục
giác nhỏ, phong cách Trung Quốc điển hình, nhưng hành lang lại theo kiểu
thực dân, dung hòa rất thú vị. Tôi đang chuẩn bị chụp ngôi đình đó”.

Tân Địch đưa mắt ra hiệu với Lộ Phi, ý bảo anh đi trước. Anh hiểu ý,

“Nhược Lịch, chúng ta đi”.

Chưa đợi họ cất bước, Đới Duy Phàm đã dẫn một người đàn ông cao

gầy vai vác túi nhiếp ảnh to vào. Người đàn ông đó sung sướng hét lên:
“Tân Địch, vinh hạnh quá! Em đích thân đứng ở cổng đón anh cơ đấy”.

Tân Địch hừ một tiếng, “Anh huênh hoang quá đấy, anh Nghiêm à”.

“Tân Thần, em cũng ở đây à, tốt quá! Lúc nãy còn nói với anh Đới

muốn nhờ em làm chế tác hậu kỳ cho album này đấy”. Người mà Đới Duy
Phàm đưa đến chính là Nghiêm Húc Quân, bạn cùng trường của họ. Mấy
năm trước anh ta thôi việc phiêu dạt đến miền bắc, bây giờ đã trở nên nổi
tiếng trong giới nhiếp ảnh Bắc Kinh. Trước sự châm chọc chế giễu của Tân
Địch, anh ta hoàn toàn không lưu tâm.

Tân Thần bỏ tay, đành đặt máy ảnh xuống, cười nói: “Chào anh, Húc

Quân, lâu quá không gặp”.

Ánh nắng nghiêng nghiêng xuyên qua tán cây rậm rạp chiếu xuống

mặt Tân Thần, nụ cười nhẹ trên gương mặt được nhuộm sắc vàng nhạt nổi
bật. Kỷ Nhược Lịch vốn đang thẫn thờ bỗng sững người, trong tích tắc cô
nhìn chằm chằm vào mặt Tân Thần: Gương mặt nhìn nghiêng có lúm đồng
tiền trên má trái kia thật quen. Mấy hôm trước cô đã mở tập tài liệu giấu
sâu trong ngăn kéo bàn giấy của Lộ Phi, lấy ra bức tranh phác họa và album
thời trang, từ từ lật ra xem, cô người mẫu trong đó rõ ràng đang đứng trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.