CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 297

“Nhược Lịch, anh không thể nào phân tích tình cảm của mình để đổi

lấy sự tha thứ của em. Anh chỉ có thể nói là, xin lỗi”.

Kỷ Nhược Lịch không chịu nổi nữa, nước mắt tuôn rơi, “Lại là xin lỗi!

Vẫn là xin lỗi! Giữa chúng ta ngoài xin lỗi ra thì không còn gì khác sao?”.

Lộ Phi đưa khăn tay cho cô, “Anh là người đàn ông rất kém cỏi,

Nhược Lịch. Em xứng đáng có người đàn ông khác tốt hơn yêu em. Quên
anh đi”.

“Kiểu chúc phúc thất tình này đúng là kém cỏi thật”. Kỷ Nhược Lịch

cẩn thận lau nước mắt, mở túi xách lấy gương trang điểm ra ngắm kỹ,
“Trước khi đến em đã định sẽ ôm anh khóc một trận, nên đều dùng mascara
chống thấm nước, hy vọng không khó coi lắm. Nhưng bây giờ mới rơi tí
nước mắt mà em đã không khóc nổi nữa”.

Lộ Phi lặng im. Kỷ Nhược Lịch ném gương vào túi rồi nhìn anh chằm

chằm, “Nếu em nói rằng em chịu đợi anh thì sao?”.

Lộ Phi cau mày, “Không, Nhược Lịch…”

“Xin hãy nghe em nói hết đã, Lộ Phi. Hai người đã không liên lạc bảy

năm rồi. Lúc nãy anh cũng nghe đấy, cô gái đó ba năm trước đã đến Bắc
Kinh, thậm chí không đi gặp anh. Chưa chắc cô ấy còn yêu anh, đúng
không? Trước kia em đã nói, cho nhau chút thời gian để bình tĩnh, anh cũng
đồng ý. Quãng thời gian này em sẽ ở lại đây, nhưng sẽ không cản trở anh.
Anh nói với cô ấy đi. Nếuđón nhận anh thì em không còn điều gì để nói, sẽ
đi ngay lập tức. Nhưng nếu cô ấy không có cảm nhận như anh, thế thì, em
hy vọng chúng ta vẫn cho nhau một cơ hội”. Kỷ Nhược Lịch bình tĩnh nói,
“Anh xem trọng tình cảm của mình, nhưng cũng đừng xem nhẹ tình cảm
của em, được không?”.

Lộ Phi nhìn cô, vẻ mặt chưa bao giờ mệt mỏi như bây giờ, “Anh đã

khiến cô ấy tổn thương, bây giờ thậm chí còn không biết phải đối diện với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.