CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 301

hôn nhân, ví dụ không nên kết hôn chỉ vì bồng bột nhất thời, cố gắng vun
đắp để bản thân trở thành người bạn đời tốt, hiểu rõ mục tiêu cuộc đời, lĩnh
hội ý chỉ của thần thánh… Tiếng nói vang vọng của ông trong nhà thờ
khiến mọi người tấm tắc, không khí vô cùng trang nghiêm. Nhưng Tân
Thần chỉ cảm thấy mệt mỏi. Cô không biết là do sức khỏe chưa hồi phục
hoàn toàn, hay do thời tiết nóng nực, nhà thờ đầy những sắc màu chói
chang, cộng thêm âm giọng vang vọng khiến cô thấy rất khó

Cuối cùng cha sứ đã chuyển hướng đến cô dâu chú rể, bảo họ cùng

trao nhẫn cưới. Cô bỗng thấy không thể chịu đựng được nữa. Giao lại tấm
phản quang cho đồng nghiệp, ngồi ở dãy ghế cuối cùng, nhìn từ xa cô dâu
xúc động đến mức rơi nước mắt và quan khách đang vỗ tay, nghĩ đến
chuyện sau này phải thường xuyên theo dõi cảnh đó, cô bỗng thấy không
lạnh mà run, gần như kiệt sức.

Tất nhiên là cô đã nghĩ hơi quá, những người chọn nhà thờ ấy làm lễ

cưới không nhiều. Và khả năng xử lý hình ảnh của cô đã nhanh chóng giúp
cô chiếm được vị trí chế tác hậu kỳ, không cần phải đi theo nhiếp ảnh gia
để thấy những cảnh cô không thích. Bây giờ nghĩ lại, chỉ thấy phản ứng khi
đó đúng là nực cười, “Tôi còn nghĩ, sau này nếu có thể không cần đến đây
thì tuyệt đối không đến. Nhưng hôm nay ngồi ở chỗ trước kia, lại cảm thấy
bình an lắm. Kỳ lạ thật!”.

Lâm Lạc Thanh cũng cười, “Chị theo tôn giáo nào?”.

Tân Thần lắc đầu, đáp: “Không. Có lúc tôi cũng nghĩ, nếu tôi có tín

ngưỡng, thì có phải càng dễ dàng khiến nội tâm bình thản hơn không”.

“Chị đã bình thản lắm rồi, Hợp Hoan, bình thản đến mức không giống

với độ tuổi này”. Lâm Lạc Thanh mỉm cười nhìn cô, “Lúc ở núi Thái Bạch,
điều đó đã khiến tôi có ấn tượng rất sâu sắc”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.