CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 306

“Yêu một người là chuyện rất tốt đẹp, Lạc Thanh, đáng để câu thử

đấy”. Tân Thần ngẩng đầu nhìn mái vòm của nhà thờ, ánh nắng chiếu
xuống khiến cô hơi nheo mắt lại, “Có điều yêu một ai đó thì cần có khả
năng yêu. Chắc tôi không còn khả năng đó nữa. Tôi có thể yêu đương tạm
với một người yêu cầu không cao, để tìm kiếm chút niềm vui. Nhưng nếu
bám lấy cậu đòi tình yêu, thì còn đê tiện hơn lúc kéo tay cậu, không cho
cậu đi tìm kiếm cơ hội sống sót ở núi Thái Bạch ấy”.

“Chị nói kiểu gì thế?”. Lâm Lạc Thanh lạ lùng, “Mới hai lăm tuổi đã

nói mình không còn khả năng yêu. Tất cả đều vẫn còn khả năng. Đừng vội
đoán chắc cuộc sống tương lai của mình như thế”.

Tân Thần rút tay ra, vặn người một cái rồi đứng dậy, cười bảo, “Câu

đó phải để tôi nói với cậu mới đúng, cậu bn trẻ ạ. Đúng, chúng ta đừng vội
đoán chắc về tương lai. Lạc Thanh, đặc biệt là cậu, cứ tận hưởng cuộc sống
đi”.

Hai người ra ngoài, chụp thêm vài kiến trúc khác. Ánh chiều dần

buông, họ thả bộ về nhà. Không ngờ khu chung cư chiều tối rồi vẫn còn
náo nhiệt, những người tan sở về nhà cũng tham gia bàn tán, có người bức
xúc nói huyên thuyên, có người chụm đầu xì xầm to nhỏ. Cảnh tượng ấy
hai mươi mấy năm nay Tân Thần chưa bao giờ thấy. Họ đang định xuyên
qua đám người để vào trong, thì một người phụ nữ trung niên mạp mạp gọi
Tân Thần lại, “Ôi, cháu là chủ hộ ở tầng năm của tòa nhà kia đúng không?
Đến đây ký tên trên đơn này đi. Chúng ta cùng yêu cầu bồi thường cao
hơn”.

Tân Thần chỉ liếc sơ qua nội dung rồi ký tên và số nhà mình lên, quay

lại ra hiệu cho Lâm Lạc Thanh vào trong về nhà nhanh nhanh.

“Chị định đấu tranh cùng bọn họ đấy à? Nghe nói những hộ bám rễ

trong nước bây giờ đều rất ghê gớm, thủ đoạn vô cùng tinh vi”. Lâm Lạc
Thanh đặt túi máy ảnh xuống, không tỏ ra buồn phiền chút nào cho dự án

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.