CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 309

Ba người đàn ông cùng cười to, Nghiêm Húc Quân vỗ vai Đới Duy

Phàm, “Lão Đới à Lão Đới, tiêu cậu rồi. Dám theo đuổi Tân Địch, cứ đợi
húc đến sưng đầu đi”.

Tân Địch dù tỏ ra thờ ơ thế nào cũng tránh khỏi đỏ mặt, cầm dao nĩa

để cắt bít tết, xấu hổ bảo: “Chưa bao giờ thấy đàn ông nào nhiều chuyện
như các anh”.

Đùa thì đùa, nhưng cơm ăn xong, mọi người lại bắt đầu làm việc, hoàn

toàn chìm đắm vào nó. Bận đến khi quán đóng cửa, xem như đã xác định
xong phần khung của bộ album này, tuy đã quen thức đêm nhưng ai cũng tỏ
vẻ mệt mỏi. Ra khỏi Hoa viên Tứ Nguyệt, A Ken và Nghiêm Húc Quân lên
taxi, Đới Duy Phàm đưa Tân Địch đến chỗ anh đậu xe. Trên phố, người đi
lại đã thưa thớt.

Gần cuối tháng tám, gió đêm đã se se lạnh. Đới Duy Phàm không biết

đã nắm lấy tay cô tự lúc nào. Đi trên con phố vắng vẻ vào lúc đêm khuya,
bên cạnh có một người đàn ông cao lớn, ngắm anh sải những bước tự tin,
duy trì một nhịp đọ với mình, Tân Địch nghĩ, không biết trạng thái bình
lặng và vui tươi này có thể được xem là đang yêu không, dù sao thì hình
như cũng không tệ. Nhưng ngay cả điều đó mà cũng không thể xác định, cô
lại tự châm biếm, như thế mấy lần yêu đương trước đó đều hóa công cốc,
hồi ức và trải nghiệm không còn lại là bao, bây giờ những thứ còn nhớ
được thật quá ít ỏi.

“Đang nghĩ gì thế?”.

“Đới Duy Phàm, anh yêu một người lâu nhất là bao lâu?”.

Đới Duy Phàm nhìn Tân Địch, không tránh khỏi vẻ cảnh giác, cảm

thấy câu hỏi đó quả thực là một cái bẫy. Nếu anh nói chưa bao giờ yêu ai
dài lâu thì tất nhiên sẽ có vẻ như anh bạc tình bạc nghĩa, lại thêm quá khứ
không tốt đẹp trước kia, có thể sẽ bị đá bay ngay, nhưng nếu dệt nên một ví

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.