CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 311

Tân Địch va vào cơ thể săn chắc của anh, mới hoàn hồn lại. Cô ngẩng

lên, chỉ thấy ánh đèn xuyên qua kẽ lá, chiếu xuống gương mặt đẹp trai
trước mắt cô, sống mũi cao thẳng của anh càng rõ, mỗi một đường nét đều
mang một vẻ quyến rũ khó tả. Anh từ từ cúi xuống, đôi môi ép lên môi cô,
cánh tay đặt trên eo cô kéo cô áp sát vào cơ thể anh hơn nữa.

Đó là nụ hôn đầu từ sau lần say rượu ở Hồng Kông, Đới Duy Phàm

tách đôi môi và hàm răng của cô ra, tiến vào bên trong. Tân Địch chỉ cảm
thấy tim đập thình thịch, cảm giác toàn thân tê liệt, chỉ nghĩ rằng, phản ứng
cơ thể lại bại dưới tay anh một cách chân thực như thế, đúng là nguy hiểm!
Cảm giác váng vất do đại não thiếu không khí khiến cô muốn bảo anh
ngừng lại, nhưng lại có phần không nỡ. Không cho cô nghĩ nhiều, nụ hôn
của anh mỗi lúc một sâu, mãnh liệt và say đắm. Cô đáp lại, không còn chú
ý việc gì khác nữa.

Anh rời khỏi môi cô, hôn xuống cổ rồi kề sát tai cô: “Đến chỗ anh hay

chỗ em?”.

Tim cô đang đập cuồng loạn, nhất thời không rõ câu đó là ý gì, chỉ ậm

ừ “ừm” một tiếng. Đới Duy Phàm lấy chìa khóa bấm mở cửa xe, tiếng “tít
tít” vang lên rất rõ trong đêm khuya thanh vắng, lúc ấy cô mới sực tỉnh,
hiểu ra Đới Duy Phàm đang đề nghị điều gì, vội vã lắc đầu, “Không. Nhà ai
người nấy về, mẹ ai người nấy ôm”.

Mặt cô nóng bừng bừng, thần trí như đang mê loạn nhưng lại nói câu

đó ra. Đới Duy Phàm tức đến nỗi phì cười, cánh tay xiết chặt cô một lúc,
nheo mắt nhìn cô, “Sợ

Qua làn áo mỏng, dựa vào người anh, anh vòng tay ôm lấy cô một

cách cuồng nhiệt, khiến đầu óc cô hoàn toàn rối loạn. Một lúc sau, cô đưa
tay chống vào vòm ngực chắc nịch của anh, “Anh cũng có lúc chạy trốn
trước trận tiễn mà”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.