CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 318

Tân Thần từng nhìn vào mắt anh, nói rõ ràng: “Em không muốn gặp

lại anh nữa”.

Chỉ là vì sợ sự cự tuyệt của cô hay sao? Lộ Phi cũng đã từng tự hỏi.

Anh đành thừa nhận thẳng thắn rằng, thực sự anh không thể nào quay về để
nhìn Tân Thần đang trong vòng tay của người đàn ông khác.

Email Tân Địch gửi anh thường nói vu vơ về những người theo đuổi

Tân Thần. Đặc biệt là năm anh lấy được học vị, Tân Địch nói Tân Thần đã
có một người bạn trai rất được - người Tây Bắc, tính phóng khoáng, đối xử
với cô rất tốt, đến Tân Khai Minh thỉnh thoảng gặp cũng rất yêu mến chàng
trai đó, khen cậu ta có chí, có tài lại chu đáo, ân cần.

Đọc email xong, Lộ Phi tự nhủ, nếu cô đã vui vẻ rồi thì anh cũng

không có tư cách quay về làm phiền cô nữa. Sau khi lấy được offer của
công ty đầu tư, anh dọn đến New York, thuê một căn hộ chung cư nhỏ, đi đi
về về ở nơi phồn hoa nhất thế giới, cũng giống những chàng trai cô gái
sống ở chốn thành thị khác, gương mặt lúc nào cũng vô cảm, đi về vội
vàng; sau đó đi công tác khắp nơi, từ thành phố này chuyển đến thành phố
khác, nhìn qua cửa kính khách sạn ngắm những nơi khác nhau những đèn
xanh rượu đỏ giống nhau.

Vào một đêm khuya từ châu Âu trở về căn chung cư ở New York, khi

nhìn thấy Kỷ Nhược Lịch không biết đã đứng dưới sảnh tòa nhà đợi anh
bao lâu, Lộ Phi thấy hơi áy náy. Anh biết tấm lòng cô gái này dành cho anh,
nhưng anh luôn tránh né những ám hiệu của cô, và khéo léo từ chối lời tỏ
tình của cô. Bây giờ cô lại từ San Francisco một mình bay đến đây đợi anh,
tình cảm ấy khiến anh có cảm giác tội lỗi.

Lộ Phi đành áy náy giải thích rằng mình đi công tác về rất mệt, đưa cô

đến khách sạn rồi mới về nhà. Anh không bật đèn, rót một ly rượu cho
mình, mệt mỏi ngồi một mình trong bóng tối, cho đến khi ngả ra ghế sofa
ngủ thiếp đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.