CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 408

cách sống thật tốt, để không phụ cảnh đẹp và tình ý mà cô đã từng cảm
nhận được.

Tân Thần từ Tây An trở về, bắt đầu tìm công việc để làm. Đầu tiên

thời gian rảnh cô nhận làm thêm, khi có nguồn khách thiết kế ổn định rồi,
có mới làm SOHO, vùi đầu vào kiếm tiền. Trạng thái làm việc nghiêm túc
và say mê như thế khiến cả hai bác đều sững sờ.

Tân Khai Minh giới thiệu Phùng Dĩ An cho cô. Lần đầu cô xem mặt,

khi đến địa điểm hẹn, thấy người đàn ông quần áo chỉnh tề, sạch sẽ khoẻ
khoắn, nên thở phào nhẹ nhõm trước tiên. Còn Phùng Dĩ An thì thực sự đã
rất kinh mừng.

Trước nay anh ta vẫn nhìn cao, yêu cầu cũng cực cao, không muốn

quen con gái theo kiểu này, chỉ do không cưỡng lại được cha mẹ nên mới bị
bắt ép đến đây. Anh ra đến trước năm phút, ngồi đó với vẻ vô cùng buồn
chán, căn bản không mong đợi gì, định bụng lịch sự ăn một bữa cơm rồi đi.
Thế nhưng cô gái Tân Thần đến rất đúng giờ ấy, có dáng người cao ráo
mảnh mai, trang điểm rất khéo, trẻ trung xinh đẹp. lúc nói chuyện ánh mắt
tĩnh lặng và trong sáng, ăn mặc đơn giản, cử chỉ phóng khoáng, trong con
mắt kén chọn của anh ta lại không bới ra nổi tật xấu nào.

Trò chuyện đến công việc và sở thích của mỗi người, Phùng Dĩ An

rảnh rỗi thường thích chụp ảnh, Tân Thần lại rất tự tin với tài xử lý ảnh của
mình nên hai người trò chuyện rất tâm đắc, ăn ý với nhau.

Phùng Dĩ An cảm thấy như đã gặp được tri âm, như trúng số độc đắc.

Anh ta nhanh chóng quyết định theo đuổi cô, còn Tân Thần cũng không có
ý từ chối. Như người lớn hai nhà mong muốn, họ đã quen nhau.

Cô gái ấy gần như không có khuyết điểm, chỉ trừ hơi lãnh cảm. Sau

vài lần gặp gỡ, Phùng Dĩ An đã kết luận như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.