CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 415

CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA

Thanh Sam Lạc Thác

www.dtv-ebook.com

Chương 19: Ngày Càng Lún Sâu

Anh đã bỏ lỡ c những bảy năm. Trong cuộc đời cô đã xuất hiện những

gì và mất đi những gì? Cô đã từng là khách qua đường trong cuộc đời ai, và
ai đã từng lưu lại dấu vết trong cuộc đời cô?

Phùng Dĩ An tiến đến cánh cửa mở rộng, nhưng lại thấy một bóng

người đang đứng thẳng tựa vào tay vịn cầu thang bên ngoài. Người ấy đứng
đó thản nhiên, hoàn toàn không quan tâm đến kẻ khác đang dò đoán xem
mình đã đứng đó bao lâu. Phùng Dĩ An ngừng lại để mắt quen với bóng tối
bên ngoài, chỉ thấy người đàn ông đó mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc màu
xám nhạt, vóc dáng cao ráo, gương mặt đẹp trai có vẻ buồn bã, có thể nhìn
ra đó không phải là chàng trai phóng khoáng đẹp trai mà lần trước họ tình
cờ gặp nhau ở quán bar.

Hai người đàn ông nhìn nhau, người đàn ông kia không hề tránh né.

Phùng Dĩ An hơi hiểu ra, quay đầu nhìn Tân Thần, “Tôi quá đề cao bản
thân rồi, cứ ngỡ em tắt máy trốn trong căn nhà trống trải kia chỉ để trốn
tránh tôi. Chúc em may mắn!” Anh ta vòng qua người đàn ông kia, bỏ đi
một mạch.

Tân Thần bước ra ngoài, đến vị trí đối diện cổng, nghiêng đầu nhìn Lộ

Phi, cười, “Buổi sáng anh còn kéo em, em tưởng anh sẽ không chịu nghe
người khác nói chuyện chứ. Không phải là anh đã đến bao lâu, nghe được
những gì, nhưng hình như em cũng từng cảnh cáo anh, rằng nghe trộm thì
luôn phải nghe những điều khiến bản thân không được thoải mái”.

Lộ Phi vào nhà: “Xin lỗi, anh chưa kịp bỏ đi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.