CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 432

Đới Duy Phàm cười to, nhưng vẫn kiềm chế mà buông cô ra, “Tân

Thần đã không là tu nữ, cũng không phải cảnh sát phòng chống tệ nạn,
chúng ta không cần ngồi thẳng, đợi cô ấy về kiểm tra chứ. Hơn nữa có phải
là cô ấy không về thì anh muốn làm gì thì làm?”

Tân Địch lườm anh, “Nghĩ hay gớm nhỉ!”

Đới Duy Phàm đang định nói thì điện thoại reo vang. Anh nghiêng

người đến lấy ông nghe đưa cho Tân Địch đang ngồi trong lòng, là Tân
Thần gọi, “Địch Tử, bạn em hẹn uống rượu, em sẽ về muộn. Mang chìa
khoá rồi, đừng đợi em”.

“Đi uống ở đâu thế?” Tân Địch chỉ muốn bảo cô về sớm dể nói

chuyện.

“Không xa lắm, ở ngay Forever thôi. Ôi, A Phong muốn nói chuyện

với chị”.

Trong ống nghe vẳng đến tiếng A Phong, “Tiểu Địch, anh về rồi đây”.

“Xem như anh cũng chịu về rồi à, em cứ tưởng anh định ở lại Chu

Phong làm người tuyết luôn chứ”.

A Phong cười nói: “Nhớ anh rồi à?”

“Nhớ cái đầu anh!” Họ đã quen nói đùa nên Tân Địch cùng cười,

“Anh về làm việc đàng hoàng lại đi, cửa hàng sửa chữa và quán bar của anh
sắp mọc cỏ rồi kìa. Lần này hình như đi cũng gần tháng nhỉ?”

“Khoảng đó. Năm nay là huấn luyện mang tính thích ứng, năm sau

anh nhất định sẽ leo lên đỉnh. Đúng rồi, ở đó anh còn gặp một người bạn
cùng nghề với em, một nhà thiết kế thời trang ở Bỉ, rất thú vị, đã leo lên
được ngọn núi cao nhất mấy châu lục rồi. Anh ta đi Thượng Hải trước, mấy
hôm sau đến đây anh giới thiệu cho hai người làm quen nhé”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.