CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 447

muốn quá, lúc nãy vui lắm. Trước kia luôn là em đưa người khác đi, tiễn
bố, tiễn anh, cả Lý Dương nữa…”. Cô chau may, như đang cố gắng nhớ lại
xem còn tên nào không, sau đó cười tiếp: “Ồ, đúng, còn cả Lạc Thanh nữa.
Thực ra em rất sợ tiễn người ta đi, nhìn họ từng người một bỏ đi, chỉ còn lại
mình em”.

“Sau này anh sẽ không để em một mình nữa”. Anh khẽ nói.

Cô không hề để ý nghe, chỉ tiếp tục lảm nhảm: “Có bao nhiêu người

đưa tiễn em, một mình em đi đâu cũng chẳng sao nữa”.

“Nhất định phải đi sao?”.

Cô cười đến nỗi cơ thể run lên trong cánh tay anh, “Em đã chào tạm

biệt mọi người mà lại không đi, thì mới vừa đáng ghét vừa mất hứng”.

“Nếu anh xin em ở lại thì sao?”. Tim anh đập nhanh, đợi cô trả lời.

Nhưng cô như không nghe thấy gì, chỉ cười hinh hích, chuyển chủ đề khác.

“ Hôm nay vui thật. Lâu lắm, không uống nhiều thế này. Lần trước là

ở Taxkorgan, Tân Cương nữa. Ha, em không quên có những người nào tồi.
Mọi người đến Tân Cương mới quen nhau, căn bản không thể nhớ nổi tên.
Nhưng anh có để ý không, có lúc tâm sự với người lạ sẽ thoải mái hơn?”.

Lộ Phi xưa nay vẫn kiềm chế giỏi, uống rượu chỉ đến mức chuếnh

choáng là dừng, càng không thể thổ lộ tâm tình với người lạ. Thế nhưng
bây giờ anh lại mong muốn Tân Thần say mãi, xem anh như một người
ường xa lạ, cứ nói tiếp mà không cần kiêng dè gì cả.

Tân Thần tựa vào cánh tay anh, bước chân hơi loạng choạng, “Bọn em

đốt lửa, vừa uống rượu vừa kể về mối tình đầu của mình, nhắc đến người
mình khó quên nhất. Mọi người đều uống rát nhiều. Uống nhiều thì tốt ở
chỗ đó, những lời sến súa thế nào cũng nói ra được, thì ra trong lòng mỗi
người đều có một quá khứ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.