CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 499

Phút trước cô còn nói “Lúc nãy người trong nhà hàng nói phong cảnh

Lý Cách đẹp hơn, yên tĩnh hơn, hơn nữa không mang màu sắc làm ăn như
ở đây, em định ngày mai sẽ dọn đến đó ở”. Thì phút sau cô đã chìm vào
giấc ngủ ngọt ngào không mộng mị.

Nhà nghỉ kết cấu bằng gỗ nhìn rất đẹp và lãng mạn, nhưng không hề

cách âm. Nửa đêm, buổi đốt lửa trại kết thúc. Những du khách ngà ngà say
và hưng phấn tụ tập thành từng nhóm đi vào rất ầm ĩ, nện “cồm cộp” lên
cầu thang gỗ, cười nói và mở cửa, vặn nước tắm ra. Khi những chuỗi âm
thanh đó vang đến, Lộ Phi vốn dĩ đã chẳng ngủ, còn Tân Thần cũng bị giật
mình thức giấc.

Mấy ngày trời hầu hết cô đều ngủ trong túi ngủ, không ở trong lều thì

cũng là trải túi trên đất trong căn phòng tuềnh toàng. Thỉnh thoảng vào nhà
nghỉ cũng ngủ trên những chiếc giường gỗ cứng ngắc, bên cạnh là những
người bạn có tật ngáy và nói mơ, xoay người sẽ nghe tiếng rơm lạo xạo
trong gối nằm. Chiếc giường bây giờ mềm mại gần như là một loại cạm
bẫy, mang đến một cảm giác mập mờ huyền ảo.

Đột nhiên tỉnh lại, cô phát hiện tay mình đang nắm chặt tay người nằm

cạnh. Tư thế dựa dẫm đó còn khiến cô thảng thốt hơn cả khi nhìn thấy mình
đang nằm cạnh anh, cô rụt phắt tay lại. Còn Lộ Phi không đợi cô nói gì, đã
vươn tay ra ôm lấy cô.

Một tay anh ôm cô, tay kia khẽ vỗ lên lưng cô, những ngón tay dài khẽ

vuốt ve sống lưng cô theo một nhịp điệu nhất định, có một sức mạnh dịu
dàng nhưng trầm tĩnh khiến cô thấy yên lòng.

Năm cô mười bốn tuổi, lần đầu anh ôm cô cũng vỗ về cô như thế, đưa

cô ra khỏi cơn bóng đè quái ác.

Mày không còn mười bốn tuổi nữa, một tiếng nói trong lòng nhắc nhở

cô, không thể để mặc mình yếu đuối tìm kiếm an ủi như vậy được. Cứ thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.