CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 94

“Vậy thú vui của em là gì?”.

“Rất nhiều chứ. Mặc một bộ quần áo mới, ngủ một giấc không bị ai

quấy nhiễu, nghe nhạc, xem phim, ngửi hương hoa, ăn kem chocolate, uống
nước ngọt ướp lạnh, còn nữa…”. Cô quay lại, nhìn anh vẻ nghiêm túc,
“Ngồi trò chuyện với anh thế này”.

Những niềm vui vụn vặt và cụ thể như thế, đặc biệt là còn liên quan

đến anh, giống như một bàn tay đang gáy lên những sợi tơ đàn trong tim
khiến Lộ Phi thấy rung động, những đạo lý mà anh định giảng giải cho cô
nghe đã bị ném hết sang một bên.

Sở dĩ thân với Tân Địch, ngoài việc cha mẹ cô đã làm thư ký cho cha

anh một thời gian rất dài, hai người đã quen nhau từ lâu, thì hầu hết là do
hai gia đình gần gũi nhau, đều có cha mẹ là công chức, tính cách nghiêm
khắc, được dạy dõ nghiêm ngặt, nói năng phải chừng mực, cử chỉ phải
đoàng hoàng.

Anh luôn học theo cha mình một cách vô thức, hành động bình tĩnh xử

lý mọi việc nghiêm ngặt, già dặn trước tuổi, luôn cảm thấy những tín hiệu
bật đèn xanh của các nữ sinh trong trường là ấu trĩ, đều lịch sự nhưng kiên
quyết từ chối không bao giờ muốn phát triển trên tình bạn với bất kỳ ai.

Còn Tân Thần nhỏ bé, Tân Thần không hè bị bó buộc, là người con

gái đầu tiên là Lộ Phi ôm khi đã trưởng thành. Anh thậm chí còn chưa nhận
ra thì cô đã bước vào trái tim anh bằng tư thế chạy sầm sập và gần như là
lao thẳng vào.

Cô thẳng thắn nói mình vẫn luôn chú ý đến anh, bằng giọng điệu điển

hình của một cô gái, “Lúc học tiểu học em đã thấy dáng vẻ anh đứng trên
sân khấu kéo violin thật tuyệt”.

Lộ Phi mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.