39. NGHỆ THUẬT CÓ KHẢ NĂNG CHUYỂN
HÓA TRÁI TIM
Người ta đã bảo tôi rằng nghệ thuật rất là quan trọng, song những lớp
dạy về thưởng ngoạn nghệ thuật lại có vẻ rất ngột ngạt và dọa dẫm.
Đúng là việc giáo dục thẩm mỹ chính quy trong nhà trường có vẻ là như
vậy. Nhưng chắc chắn, không ai xem một khúc hát của một con chim như
là “chính quy” hay đáng sợ. Tôi cũng không chắc rằng, có ai cảm thấy
khiếp sợ khi ngắm nhìn một cánh đồng hoa. Ai lại không bị lôi cuốn bởi vẻ
đẹp của những bông anh đào đang nở rộ dưới ánh trăng? Và vào một ngày
nắng vàng rực rỡ, tất cả chúng ta nhìn lên bầu trời xanh và nghĩ, “Tuyệt vời
biết bao!” Tiếng róc rách của một dòng suối làm sảng khóai đôi tai, làm
tươi mát giác quan ta. Tất cả những cái đó đều là những thí dụ của lòng yêu
cái đẹp của ta, nó hồn nhiên, có tính trực giác.
Nghệ thuật là cái đẹp. Những tác phẩm nghệ thuật vĩ đại, y như cái đẹp
nội tại trong thiên nhiên, là một chất nhựa thơm của tinh thần – một nguồn
sức sống. Nghệ thuật có thể làm an tịnh, và xoa dịu tâm hồn ta – nó không
khiến ta phải tự vệ hay làm ta khó chịu. Nó có thể động viên ta khi ta buồn
nản, nâng tinh thần ta lên khi ta căng thẳng.
Nhiều hình thức sinh hoạt hằng ngày của ta thì đầy chất nghệ thuật và
văn hóa. Chẳng hạn, khi ta cố gắng để hiện ra đẹp nhất trong mắt người
khác, hay làm sạch bóng căn phòng bẩn của ta, là ta đang phấn đấu để tạo ra
cái đẹp. Một bông hoa riêng lẻ trong một bình hoa có thể hoàn toàn biến đổi
một căn phòng, đem lại cho nó một nét ấm áp, dịu dàng. Đó là quyền lực
của cái đẹp .
Nghệ thuật là sự giải phóng nhân tính bên trong bạn.
Những thiết chế xã hội đối xử với ta như thể ta là một cái máy. Chúng
giao phó cho ta những địa vị, thứ bậc và đặt một áp lực đáng kể trên ta,
buộc ta phải chu toàn những vai trò đã được xác lập của ta. Ta cần một cái