CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 147

Một lát sau, anh đứng dậy đi về phía nhà bếp. Tưởng Tốn tưởng anh đi

lấy tiền.

Không bao lâu Hạ Xuyên quay lại, xách một túi nilon để trước mặt

Tưởng Tốn, nói: “Gọt vỏ giúp cái.”

Trong túi nilon là củ năng chưa gọt vỏ, bảy đồng một cân.

Tưởng Tốn nhìn về phía Hạ Xuyên: “Việc này hình như không nằm

trong phạm vi phục vụ của tôi.”

Hạ Xuyên như cười như không: “Phạm vi phục vụ gì của cô?”

“Hướng dẫn dã ngoại còn phải bao thầu làm việc nhà?”

Hạ Xuyên nhìn xuống cô từ trên cao: “Hướng dẫn dã ngoại còn bán

thuốc lá?”

Anh buông tay, túi nilon rơi xuống đùi Tưởng Tốn: “Cô ăn sáng rồi,

nhưng tôi chưa ăn.”

Tưởng Tốn nắm chặt túi nilon, lát sau nói: “Cái này đâu lấp đầy bụng

được.”

Hạ Xuyên ngồi lại vào sofa, nói: “Đâu phải vào bụng cô. Trong bếp có

gạo, cô đi nấu?”

“Có thể mà.”

“Tôi chỉ ăn cơm trắng?”

Tưởng Tốn nói: “Có cơm ăn không tốt hơn ăn cái này à?”

Hạ Xuyên cười: “Được đấy. Thế này đi, cô nấu cơm, rồi gọt cái này,

tôi coi như là thức ăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.