CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 152

“Ừm.”

“Còn từng làm gì nữa?”

“Đào măng.”

Hạ Xuyên cười cười.

Tưởng Tốn bưng măng mùa đông mới đào lên, hỏi: “Đủ ăn chưa?”

Đôi mắt cô sáng như ánh sáng bạc của mặt tuyết, nửa khuôn mặt vẫn

ẩn trong khăn choàng, trên tay lại lấm tấm bùn, trắng đen xen kẽ, cực kì
chói mắt.

Hạ Xuyên không trả lời, phả một vòng khói thuốc, nhìn thẳng mặt cô.

Tưởng Tốn không tránh.

Hạ Xuyên hỏi: “Có lạnh không?”

“Không lạnh.”

Tưởng Tốn quét nhìn Hạ Xuyên. Anh đứng lâu như vậy, tuyết đã rơi

một lớp trên tóc và trên áo choàng ngủ, cơ ngực để trần một nửa săn chắc.

Cô nói: “Anh trông khá lạnh đó.”

Hạ Xuyên cười một tiếng: “Tôi không lạnh ——”

“Tôi nóng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.