CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 217

Ánh trăng rất nhạt, một tầng ánh sáng lờ mờ rơi xuống đầu giường.

Tưởng Tốn mò được một điếu thuốc.

Dài mấy cm, trên đầu thuốc màu vàng viết 1916.

Thì ra cô vẫn chưa vứt.

Tưởng Tốn mở ngăn kéo, lấy một cái bật lửa, ngậm điếu thuốc đó.

Ánh lửa lập lòe, đầu thuốc sáng lên một cái.

Căn phòng tối lại.

Cô phả một vòng khói thuốc, không nhìn thấy màu sắc của nó mà chỉ

ngửi được mùi nồng nặc, mùi này quen thuộc lại xa lạ. Trước nay cô chưa
từng hút 1916. Sáng sớm nay, trời chưa sáng, cô ngửi được dưới tán dù.

Chính là mùi này.

Cô lại hút một hơi, một ngọn đuốc bén lên trong lòng.

Ngày tuyết rơi đào măng, cô mang một gói 1916 đến, anh ta nói lát

nữa trả tiền.

Ông nội anh…

Chưa trả!

Hạ Xuyên đã quỵt của cô một trăm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.