CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 306

Nghiên Khê mỉm cười.

A Sùng khoác vai Hạ Xuyên: “Cậu ta thay đổi nhiều, còn cường tráng

hơn trước đấy!”

Lúc này Nghiên Khê mới nhìn về phía Hạ Xuyên: “Cường tráng

không ít.”

Hạ Xuyên mỉm cười: “Em thì cũng không thay đổi nhiều lắm.”

“Anh còn biết khen ngợi à? Hôm qua Đông Đông còn nói em có nếp

nhăn đấy.”

Hạ Xuyên hỏi: “Đông Đông ở đây sao?”

“Ở đây, em dẫn nó tới đón Tết. Đừng đứng đây nữa, vào nhà đi!”

Nghiên Khê vừa định xoay người dẫn họ đi, một người phụ nữ bỗng

xuống từ trong chiếc SUV màu trắng đối diện.

Tóc cô hơi rối, da rất trắng, đeo ba lô, nón áo phao lông lệch qua một

bên, vẻ mặt lười biếng.

Nghiên Khê ngẩn người.

Hạ Xuyên chỉ một cái, nói: “Tưởng Tốn.” Giới thiệu ngắn gọn như cũ.

Lại nhìn về phía người phụ nữ như vừa tỉnh ngủ bên cạnh, giới thiệu

giúp cô ấy: “Trương Nghiên Khê.”

Tưởng Tốn cười: “Chào chị, quấy rầy rồi.”

Trương Nghiên Khê lấy lại tinh thần: “Bạn bè cả, sao quấy rầy được.

Bên ngoài lạnh, chúng ta vào nhà đi. Tôi xào thêm hai món là có thể ăn
cơm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.